Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 66 : Bác streamer nhà Ta thật giỏi! (1)

Ngày đăng: 14:27 30/04/20


Vu Mã Quân không muốn đắc tội cả hai bên, cho nên chọn đứng ở vị trí trung lập, mà Phong Cẩn thì đã bắt đầu nổi giận.



Gã lang quân vừa đưa ra đề nghị kia cầm một quả kiwi ở trên bàn lên, quả kiwi đó chỉ to hơn nắm tay người trưởng thành một chút.



Từ Kha trợn trừng trừng mắt, dường như không ngờ rằng mọi chuyện lại phát triển đến nước này.



Hiếm khi Phong Cẩn lại từ bỏ vẻ ôn hòa của mình mà lạnh giọng nói: “Ở đây có nữ quyến, nếu như bắn lệch một phát chẳng phải sẽ khiến quý nhân hoảng sợ?”



Đối phương lại hùng hổ nói: “Lễ nghi, âm nhạc, bắn cung, cưỡi ngựa, số học, văn chương là lục nghệ của người quân tử, lại càng là căn bản để đánh giá một người quân tử, là trọng yếu của việc rèn luyện tâm tính, tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ. Chư vị ở đây đều đã được học tập từ nhỏ, tại sao ngay cả một mũi tên nho nhỏ thôi cũng không khống chế nổi?”



Nói rồi hắn ta chợt cười lên, tuổi tác không lớn nhưng nụ cười lại chứa đầy ác độc âm hiểm.



Nghĩ đến lời đánh giá của Khương Bồng Cơ lúc nãy về vị lang quân mặc đồ hồng phấn này, Phong Cẩn không khỏi lại một lần nữa bội phục khả năng nhìn người của cô. Lặng lẽ hít một hơi thật sâu, trên gương mặt Phong Cẩn vẫn giữ vẻ ôn hòa: “Phải chăng lang quân đã quên mất đây là thư đồng của Lan Đình, là tôi tớ của Liễu Phủ, sao cậu có thể đi quá giới hạn, tự ý xử lý người của Lan Đình? Đây không phải hành vi của một người quân tử, xin lang quân nghĩ cho kỹ.”



Lan Đình có thể làm thịt cả một ổ thổ phỉ thì đâu phải hạng người hiền lành gì?



Thay vì nói Phong Cẩn đang bảo vệ Từ Kha, chi bằng nói là cậu ta đang đề phòng khả năng có thể xảy ra “kịch vui“. Hơn nữa, cậu ta thực sự nghĩ mãi mà không hiểu tại sao cứ có người thích chọc Liễu Lan Đình vào cái lúc mấu chốt thế này? Không biết phụ thân của Liễu Lan Đình là tổng quan kỳ thi năm nay à? Một câu nói thôi là có thể quyết định tiền đồ cả đời của rất nhiều sĩ tử trẻ tuổi?



Đối phương hừ lạnh một tiếng: “Hừ, nếu như tên tiện nô này xảy ra chuyện, cùng lắm thì ta đền cho Liễu Lan Đình mười tên khác là được chứ gì. Thứ ngu xuẩn không có mắt, còn không mau mau mang cung tên đến đây... nghĩ đến Liễu Lan Đình xuất thân từ nhà thư hương thế gia, gia giáo nghiêm cẩn, không đến nỗi chỉ vì một tên tiện nô mà làm ầm lên...”



Vẻ mặt Từ Kha vốn đã loáng thoáng tức giận, bây giờ lại càng tức đến mức hai tay run rẩy. Cái đám sâu mọt không biết đến cuộc sống của nhân dân, chỉ biết hưởng thụ, coi mạng người như cỏ rác... tuổi còn nhỏ mà tâm tư lại ác độc.



Nguời kia lại càng có vẻ đắc ý: “Lấy giới hạn năm mươi bước chân, bảo hắn ta đứng ở đó, nhớ đừng có run, không là bắn lếch đấy.”



Gia đinh làm hộ vệ trong buổi nhã tập hôm nay không thiếu, phía bên ngoài lại còn quây một vòng vải trắng, vừa có thể chắn gió lại vừa có thể che khuất tầm nhìn của người ngoài.
“Lan Đình ca ca?”



Một lúc sau, sau lưng Thượng Quan Uyển mới vang lên giọng nói đè thấp và mang theo chút tà khí: “Uyển Nhi có muốn chơi bắn cung không?”



Không đợi Thượng Quan Uyển trả lời, Khương Bồng Cơ đã gỡ bộ cung tên treo trên lưng con ngựa như đồ trang sức ra: “Cầm chặt lấy cương ngựa.”



Nói xong, hai chân Khương Bồng Cơ kẹp chặt lấy bụng ngựa, con ngựa trắng đột nhiên giật mình, vó ngựa tung lên phi nước đại về phía bờ sông, nơi tổ chức nhã tập. Khương Bồng Cơ bình tĩnh rút một mũi tên từ trong bao đựng ra, thân cung nhanh chóng được kéo căng.



Phải biết đây là một cây cường cung, nặng vừa tròn đúng một thạch. Trong thời đại này, một thạch ước chừng tương đương với 50kg.



Có thể nhẹ nhàng giương được cây cung nặng một thạch này, cũng chỉ có một số người đàn ông trưởng thành mới làm được, nhưng với một thiếu niên (thiếu nữ) 12 tuổi mà nói thì đúng thật là đáng sợ!



Bên này, Từ Kha đang cố kiềm chế lửa giận đang trào dâng trong lòng mình, đặt quả kiwi lên đỉnh đầu.



Khi đã đứng cách năm mươi bước, vị lang quân mặc đồ màu hồng cầm lấy cây cung từ tùy tùng của mình. Hắn ta ướm thử trọng lượng một chút, trong bụng khá là hài lòng, đây là cây cung bình thường hay dùng để tập luyện, kéo căng hết mức cũng cần sức lực tương đương với nửa thạch.



Phong Cẩn đứng cạnh nhìn thấy hắn ta thực sự kéo cung, hơn nữa bộ phận mà hắn ta đang ngắm bắn rõ ràng là trái tim của Từ Kha thì cơn giận trong lòng lập tức dâng lên, bước lên phía trước túm chặt lấy cánh tay đang giương cung của đối phương. Nhưng mà, đúng lúc đó một mũi tên xé gió lao đến, lưỡi dao bằng gió đi kèm ập đến khiến gò má cậu hơi rát.



Chỉ trong nháy mắt, trong khoảnh khắc mà tất cả còn đang ngẩn ra, chiếc khăn quấn trên mái tóc được chải vuốt chỉnh tề của vị lang quân kia bị mũi tên bắn bay, tóc tai hắn cứ thế xổ ra lòa xòa.



Phập!!!



“Ai cho ngươi cái quyền động đến người của ta?”