Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 675 :
Ngày đăng: 14:35 30/04/20
Dẫn chứng Phong Chân đưa ra rất đầy đủ, Dương Tư không biết nên phản bác từ đầu nữa.
Chẳng lẽ những gì chủ công nói hôm đó chỉ là đang đùa giỡn với gã, nếu là như thế thật thì phản ứng của Vệ Từ là thế nào?
Chẳng lẽ cả hai tên này ăn no rửng mỡ, rảnh rỗi sinh nông nổi, thông đồng nhau gạt gã chơi à?
“... Thích thì tin không thì thôi” Dương Tư không có chứng cớ, đành giở thói cùn: “Nếu như chủ công là nữ thật
Phong Chân liếc xéo một cái, nói: “Nếu như là nữ thật thì ta lập tức chạy ra đường bắt cóc một người về để kết hôn, bảo vệ trong sạch của bản thân.”
Câu này của Phong Chân thật sự đáng đánh.
Dương Tư cười gượng nói: “... Yên tâm, đoán chừng là không có cô nào nhìn trúng huynh đâu...”
Phong Chân cũng cười đáp lại, anh ta cảm thấy an toàn rồi.
Mở mồm ra là muốn ăn đòn: “... Cũng đúng, có Tử Hiếu mẫu mực ở đằng trước thì sao có thể để mắt tới người như ta được”
Dương Tư: “...”
Hai người ngồi trong phòng riêng của Tri Khách Trai nhìn nhau, đột nhiên im lặng.
Một lúc sau Phong Chân mới hỏi với vẻ không chắc chắn: “Chuyện về chủ công huynh chắc được mấy phần?”
Dương Tự muốn đáp “mười phần”, nhưng dù đương sự đã thừa nhận rồi, gã cũng không thể trả lời như vậy được.
Đành trả lời mập mờ: “Sáu phần trở lên”
Phong Chân thu lại vẻ đùa giỡn, vẻ mặt trở nên nặng nề, giọng nói cũng đầy áp lực.
“Huynh đến để tiết lộ chân tướng với ta à?”
Trong lòng Dương Tư khẽ run, nhưng trên mặt lại mỉm cười thành thật.
“Đương nhiên là đùa thôi.”
Một lúc sau, Vệ Từ đột nhiên hỏi một câu không đầu không đuôi: “Chủ công muốn bán cho ai?”
Nụ cười trên gương mặt Khương Đồng Cơ càng thêm rực rỡ, cô biết chắc chắn Vệ Từ sẽ hiểu ra được ý định của CÔ.
“Địa bàn của ai gần với Hoàn Châu nhất thì ta bán cho người đó.”
Vệ Từ im lặng câm nín, quả nhiên lòng dạ của chủ công còn đen hơn nước cống.
Đúng như những gì Khương Đồng Cơ đã nói, gạch xanh dùng để xây dựng rất tốt, nguyên liệu làm ra nó rất rẻ, nhưng nó có một nhược điểm, giá vận chuyển gần như cao gấp mấy trăm lần so với giá làm ra nó. Hay nói cách khác nếu như dùng gạch xanh để xây dựng thì phải dựng một lò gạch ở ngay địa phương đó.
Khương Bồng Cơ bán kỹ thuật chế tạo gạch xanh đi là đang ngấm ngầm giăng bẫy.
Cổ khiến cho kẻ địch vừa mất một đống tiền, vừa phải bỏ công bỏ sức ra xây dựng, kìm hãm sự phát triển của kẻ địch, đó là điều đầu tiên. Đợi đến lúc phương Bồng Cơ đã củng cố nền tảng vững chắc, hoàn toàn khống chế được Hoàn Châu rồi sẽ quay lại đánh kẻ địch, sau khi chiếm được cũng đỡ mất công xây dựng, đây là điều thứ hai.
“Hiện tại kinh tế Bắc Cương đang trượt dốc thảm hại do trận dịch ngựa vừa rồi, các trại nuôi ngựa gần như hoang vắng, chiến lực cũng giảm sút nghiêm trọng, muốn tình hình này dịu bớt thì phải mất tầm vài ba năm. Trước lúc đó, chúng ta phải củng cố thế lực của Hoàn Châu, đồng thời tiến thêm một bước mở rộng địa bàn.
Mục tiêu của Khương Hồng Cơ vẫn là Bắc Cương.
Nhưng chỉ dựa vào binh lực của Sùng Châu, Hoàn Châu và quận Hứa, căn bản là không thể tiêu diệt hoàn toàn được Bắc Cương, cho nên cô cần lớn mạnh thêm nữa.
Hoặc là, còn có thể đồng thời nghĩ cách làm suy yếu quân địch.
Khương Bổng Cơ nheo mắt nghĩ ngợi.
“Tử Hiếu, huynh cảm thấy ngoại trừ ỷ lại vào ngựa, vào kỵ binh thì Bắc Cương còn ỷ lại vào cái gì nữa?”
Vệ Từ nhìn thẳng vào cô bình thản đáp: “Có nuối súc vật”
Khương Bồng Cơ nói: “Thật hiểu ý ta”
Hai người nhìn nhau cười, dù không nói gì nhưng khán giả xem livestream vẫn cảm thấy lạnh sống lưng.
Nếu bọn họ không nhớ nhầm... Bắc Cương... hình như là dân tộc du mục thì phải? >