Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 687 :

Ngày đăng: 14:35 30/04/20


Chỗ này đã rất gần với địa điểm hội quân Hoàng Thủy rồi, gặp trinh sát thế lực khác cũng là bình thường.



Sau một hồi do thám, quả nhiên đúng là trinh sát của liên quân.



Có người dẫn đường, Khương Đồng Cơ cũng đỡ mất công mò mẫm đường đi.



“Phụ thân ta tới chưa?”



Sau khi xác minh thân phận, lính trinh sát liên quân liền tới bái kiến Khương Đồng Cơ.



Tên lính ôm quyền nói: “Liễu Châu mục đã tới rồi, đang đóng ở phía Đông doanh trại liên quân, Liễu lang quân có muốn qua đó không?”



Khương Bồng Cơ cười: “Tất nhiên phải qua, khiến người dẫn đường”



Sau khi trinh sát báo về thì tin Khương Đồng Cơ tới đã truyền khắp liên quân.



Rất nhiều thế lực đều quan tâm tới một vấn đề.



Liễu Hi rốt cuộc mang bao nhiêu binh mã?



Đáp án: Hơn mười nghìn.



Đám người câm lặng.



Liễu Xa mang hai mươi nghìn, Liễu Hi mang mười nghìn, hai cha con này gặp lại mới ba mươi nghìn, còn không bằng một phần mười tổng số binh mã liên quân, mang tiếng là thế lực lớn của Đông Khánh mà ra ngoài mang có tí binh mã thế không thấy xấu hổ sao?



Bọn họ không thể hiểu được, nhưng có hai người lại thở phào nhẹ nhõm.



Hai người này không phải ai khác chính là hai vị lang quân Hứa thị quận Chiết, huynh đệ Hứa Bùi và Hứa Phỉ.



Tuy hai người là anh em họ nhưng từ nhỏ đã cạnh tranh quyết liệt, đấu tới mức mặt đỏ như gà chọi, tình nghĩa huynh đệ chỉ còn là ra vẻ ngoài mặt thôi.



Liên quân không thiếu người sáng suốt, rất nhiều người đã nhìn ra thử thách chân chính mà trước mắt liên quân Cần Vương phải đối mặt, nhiều người muốn chọn ra minh chủ nhưng lại không phải vì cứu Đồng Khánh, càng không phải để cứu viện hoàng thất mà là vì tính toán tư lợi. Có điều không ai dám đầu têu đưa ra chủ ý này...



Hứa Bùi và Hứa Phỉ đều có tính toán riêng, bọn họ không chỉ xem đối phương là đối thủ cạnh tranh, là cái gai trong mắt mà còn phải chú ý cha con Liễu thị.




Vừa dứt lời, Liễu Xa kinh ngạc, Dương Tự như tới ngày tận thế, không đành lòng nhìn thêm đưa tay che trán... Phong Chân thì kinh hoàng trợn trừng mắt, há hốc mồm, sau đó ôm ngực ho sù sự không dứt. Đậu xanh, xém tí nữa sặc nước miếng chết rồi.



Liễu Xa nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, dùng ánh mắt hỏi thăm con gái nhà mình, sao lại đột nhiên nói như thế.



Khương Bồng Cơ nói: “Chuyến liên quân này con thấy là một cơ hội tốt, dù sao cũng không thể giấu mãi được” Liễu Xa không phản đối, ông từng nhắc chuyện khôi phục thân phận nữ nhi với con gái, nhưng Khương Bồng Cơ vẫn không để ý, ông cũng không hối thúc.



Con gái hiển nhiên đã có tính toán riêng, Liễu Xa không cần nhúng tay.



Bên dưới, Phong Chân tha thiết nhìn Liễu Xa mong chờ câu nói vừa rồi của chủ công nhà mình chỉ là lời nói đùa.



Liễu Xa lại nói: “Con thích là được, năm đó cho con đóng giả anh trai con cũng là chuyện bất đắc dĩ, nay con đã trưởng thành, có thể lo cho mình rồi, cha cũng cảm thấy nhẹ lòng. Lan Đình, con tính chọn thời gian nào, cha sẽ chuẩn bị ổn thỏa hết.”



Theo lý thì ông còn phải làm lễ cập kê bù cho con gái nữa.



Khương Bổng Cơ nói: “Để con xem đã, hôm nay chưa gấp”



Con gái đã nói không gấp, Liễu Xa tất nhiên cũng chẳng gấp gáp gì.



Nhưng nơi này có hai vị mưu sĩ vẫn như ngồi trên đống lửa, Phong Chân càng không xong, vẻ mặt “Bé không ổn rồi, bé muốn được chị gái xinh đẹp dỗ cơ”.



Chủ công nhà mình sao có thể là con gái?



Sao có thể là con gái chứ?



“Chủ... chủ công.” Miệng lưỡi nhanh nhảu như Phong Chân không ngờ cũng có ngày nói lắp.



Ánh mắt anh ta quanh quẩn ở vùng ngực của Khương Đồng Cơ... nhìn đi nhìn lại rõ ràng là phẳng lì mà. Khương Bổng Cơ hiểu ý, thâm thúy liếc anh ta cười nhạo: “Muốn chính tay kiểm tra không?” Tên lưu manh Phong Chân tiếp lời: “Được không?”



“Được thì được đó, nhưng ta sợ là huynh còn chưa đụng tới thì người đã nát bét rồi.” Cô cười như không cười liếc nhìn chỗ phía dưới cách bụng ba tấc của Phong Chân.



Thần dưới Phong Chân lạnh quéo, nước mắt rơi đầy mặt: “.”



Chủ công như thế sao có thể là con gái? >