Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 709 :
Ngày đăng: 14:36 30/04/20
Hứa Bùi nghe xong mừng thầm trong bụng, biết chuyện này vẫn còn cứu vãn được.
Hắn ta tỏ ra xấu hổ nói: “Huynh thật đúng là bất tài, để hiển đệ phải chịu kinh hoàng, đã thế còn lo lắng thay cho ta.”
“Hứa huynh đừng tự coi nhẹ mình như vậy, nếu như huynh mà là người bất tài vậy thì đệ đấy chẳng phải là kẻ ngu xuẩn vô dụng hay sao?”
Khương Hồng Cơ dứt lời, bầu không khí trong trường soái vốn đang nặng nề giờ trở nên nhẹ nhõm, vui vẻ hơn đôi chút, Hứa Bùi dẫn cô đến thẳng chỗ ngồi.
“Nhưng, Hứa huynh có thể nói cho ta biết kẻ đứng sau việc này là ai không?” Khương Bồng Cơ nói đến đó trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo, giọng cô lạnh bằng: “Cho dù là nhằm vào ta, hay là ta bị liên lụy, nếu như không phải đêm qua ta may mắn thì có khi giờ này đã xuống âm phủ đầu thai rồi. Nếu không xả được cơn giận này, người khác còn tưởng Liễu Hi này là kẻ yếu đuối, dễ bắt nạt”
Ban đầu Hứa Bùi còn định giấu giếm, dù sao cũng là người nhà họ Bùi.
Cho dù có xung đột lợi ích trong gia tộc, nhưng bọn họ vẫn là một gia tộc.
Cùng là con cháu nhà họ Hứa, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu.
Hứa Phỉ có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào để lật đổ hắn ta nhưng hắn ta lại không thể làm như vậy, hay chí ít là hiện tại không thể làm vậy.
“Kỳ thực... Về tên tiểu nhân đứng sau chuyện này, huynh cũng chưa dám xác định, chỉ đang có một vài đối tượng khả nghi...”
Hứa Bùi có vẻ khó xử, cân nhắc rồi mới nói: “Nói ra thì cũng xấu hổ vô cùng, người này chính là em họ của ta. Nhưng hiện tại không có chứng cứ, không thể xác nhận là nó được. Hiền để yên tâm, cho huynh một chút thời gian nhất định huynh sẽ điều tra rõ việc này, trả lại công bằng cho hiền đệ”
“Nếu như chuyện này là Hứa Phỉ làm, huynh chắc chắn sẽ không thiên vị”
Khương Bổng Cơ nghe với vẻ mặt lạnh tanh.
“Em họ của Hứa huynh – Hứa Phỉ? Vậy thì chẳng phải là thân thích của huynh sao, tại sao lại...”
Hứa Bùi cười nói: “Lời hứa của hiện độ nặng như thái sơn, huynh đây thật xấu hổ vì không bằng đệ”
Khương Bổng Cơ mặt dày, lúc cần tự kỷ thì tự kỷ, còn lúc nào cần khiêm tốn sẽ khiêm tốn.
Đương nhiên cô khiển tốn cũng chỉ là trải đường cho cái sự tự kỷ sau đó.
Sau một hồi khen nhau, cổ và Hứa Bùi bước vào giai đoạn cò kè mặc cả.
Bởi vì Hứa Bùi là bên đuối lý nên không cẩn Khương Hồng Cơ cố ý tranh thủ lợi ích, hắn ta sẽ chủ động nhượng bộ trước.
Những mặt hàng kỹ thuật rất khó định giá, có điều Hứa Bùi cũng là kẻ có tiền, mưu sĩ dưới trướng hắn ta cũng không phải là người có tầm nhìn hạn hẹp, cũng đưa ra được một cái giá không tồi, nhưng bạn Khương Đồng Cơ xấu xa nhà mình nào có chịu chỉ được một chút lợi ích như vậy?
Cô nhíu mày, có vẻ do dự.
Hứa Bùi còn tưởng cô không hài lòng với giá cả, liền hỏi: “Hiển đệ cảm thấy cái giá này như thế nào?”
“Hứa huynh coi trọng tiểu đệ như vậy đương nhiên tiểu đệ cũng không phải là kẻ không biết điều. Nhưng...”
Khương Bổng Cơ muốn nói lại thôi, lấp lửng, thật đúng là muốn ép người ta phát điên.
Hứa Bùi vội vàng truy hỏi, Khương Đồng Cơ ấp úng nói ra dự tính của mình.
Cô tỏ vẻ sám hối vì “ta có tội, ta quá tham lam”.
“Vừa nãy, tiểu đệ nghe Hứa huynh nói về tình hình của quận Chiết, đột nhiên cảm thấy áy náy vô cùng. Vốn dĩ nên mở rộng phương pháp chế tạo gạch xanh này để tạo phúc cho dân chúng. Tiểu đệ bị tiền bạc làm mờ mắt, thế mà lại đem nó ra buôn bán... thực sự là... Hứa huynh cũng không cần lừa đệ, giá mà huynh đưa ra rõ ràng đã vượt xa giá trị của bản thân nó, tiểu đệ sao có thể mặt dày nhận lấy?” >