Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 71 : Không hề Sợ hãi (3)

Ngày đăng: 14:27 30/04/20


“Nếu như là thời điểm mới khai quốc, có lẽ còn có khả năng, nhưng bây giờ sao? Nếu như Tĩnh Nhi gả cho Vu Mã Quân, nói không chừng còn bị người ta cười nhạo, châm chọc cô ấy vì theo đuổi phú quý mà vứt bỏ sự kiêu ngạo của bản thân... trừ phi, mẹ của Vu Mã Quân có lai lịch bất phàm.”



“Mẹ của Vu Mã Quân và mẹ của con thời trẻ đã từng được gọi là Lang Gia Song Xu*, là hai vị tài nữ rất có danh tiếng của Đông Khánh.” Câu này của Liễu Xa ngầm thừa nhận phán đoán của Khương Bồng Cơ, “Hoàng thất Vu Mã, Ngụy thị không thèm để vào mắt, nhưng Vương thị của Lang Gia, bọn họ cũng coi như là trèo cao.



*Xu: Thời cổ đại thường dùng từ “xu” để chỉ những cô gái xinh đẹp tài giỏi.



Khương Bồng Cơ tìm kiếm một vòng trong đầu... cô không có ấn tượng gì mấy về gia tộc Vương thị, chỉ láng máng biết rằng địa vị của Vương thị không kém Phong thị là mấy.



“Lang Gia Song Xu? Nếu nói như thế, mẹ của Vu Mã Quân cũng rất nổi tiếng, gần như là sánh ngang với mẫu thân. Nhưng tại sao lại vào cung?”



Quan Gia vì muốn con gái của Phong thị vào cung, ngay đến con gái dòng thứ của chi dưới cũng hứa hẹn cho ngôi vị Chiêu nghi. Con gái của Vương thị, danh tiếng lại còn không thua kém gì Cổ Mẫn, chắc hẳn địa vị trong Vương thị cũng không thấp, tại sao lại có thể vào cung?



“Cái này... cha cũng không rõ ràng lắm, nhưng mà Vu Mã Quân quả thực là do Vương thị sinh ra. Trong bốn vị Hoàng tử, cậu ta mới là người có xuất thân cao nhất.” Liễu Xa cười, nói với vẻ đầy ý tứ, “Hoàng Thái tử bây giờ tuy có ngôi vị Thái tử, nhưng thế lực của nhà mẹ cũng không có gì nổi trội. Quan Gia cũng khá đề phòng Thái tử, thậm chí còn không dạy bảo mấy về chuyện triều chính nữa. Con cảm thấy một Thái tử như thế này có giống người kế vị của một nước không?”



Liễu Xa nhắc nhở như thế, đầu óc của Khương Bồng Cơ lập tức trở nên sáng suốt.



“Vu Mã Quân là người kế vị ngầm sao?”



Nếu là như vậy, Vu Mã Quân cưới Ngụy Tĩnh Nhàn cũng không phải là không có khả năng.



Liễu Xa lắc đầu: “Cũng không phải là như vậy, Quan Gia cũng rất kiêng dè Tứ Hoàng tử, mấy năm nay cũng cố ý làm yếu đi thế lực của Vương thị, chỉ là thất thủ nhiều lần.”



Khương Bồng Cơ: “...” Đầu óc của văn nhân, một kẻ vũ phu như cô quả thật không thể hiểu nổi.



Phát hiện vẻ mặt của Liễu Xa thoáng hiện lên vẻ đắc ý, dây thần kinh miệng của Khương Bồng Cơ có nguy cơ sắp hỏng: “Vẫn xin phụ thân giải thích nghi ngờ.”




[Năm Nay Não Mày Tàn Rồi À]: Cái này còn cần phải nói à, đảm bảo không phải làm thịt cái gã Trịnh Bân gì gì đó thì là cái gã Vu Mã Quân kia rồi. Chìa mặt ra cho bác Streamer đánh, đánh một lần rồi còn muốn “được” đánh lần thứ hai. Còn một tên khác thì muốn cướp vợ, là đàn ông sao có thể nhịn được!



[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Mỗi lần khi bác Streamer bật mode Bá Vương, bạn đều không tự chủ được mà nghĩ đến một cụm từ “hổ khu nhất chấn”!



*Hổ khu nhất chấn: ý chỉ trạng thái khí thế của nhân vật chính trong game hoặc truyện tăng vọt, uy hiếp người khác.



[Tịch Nhan]: Tít #card Hoàng Đế Bá Đạo!



[Cỏ Này Có Độc]: Ha ha ha, các thím đừng quên Streamer là nữ đấy nhé, kể cả có là chấn, vậy thì cũng là “kiều khu nhất chấn*“.



*Hổ khu là chỉ thân thể cường tráng của đàn ông, còn kiều khu là chỉ dáng người xinh đẹp yếu ớt của phụ nữ.



[Ô Ào Ào]: (*/ω*) Một cú có gai lại cộng thêm khí thế bá đạo của Hoàng đế!!!



[Bần Đạo Thấy Hoa Cúc Của Thí Chủ Có Độc]: Chán quá đi, thật muốn bị bác Streamer hung ác đè trên mặt đất lâm hạnh a a... mạnh nữa... a a...



Cho dù đã tiếp xúc với được mấy ngày, nhưng Khương Bồng Cơ vẫn không thể hiểu nổi lối suy nghĩ và phong cách “thần kỳ” của đám khán giả này, tất cả đều có độc.



Khương Bồng Cơ âm thầm chọc chọc hệ thống, do dự hỏi một câu: “Đám người này... có phải là não bộ của nhân loại bên đó tiến hóa chưa triệt để không?”



“Kiếm chuyện” thì có gì mà kì quái, nó là khẩu hiệu Quân đoàn 7 từ khi sáng lập cho đến bây giờ mà?



Biểu cảm của hệ thống như thể trên đời này không còn gì để lưu luyến nữa: “Đừng có công kích người khác, chẳng qua là cô không hiểu cái mà bọn họ cảm thấy dễ thương mà thôi.”