Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 744 :
Ngày đăng: 14:36 30/04/20
Khương Bồng Cơ nở một nụ cười đầy vẻ mỉa mai.
Còn chưa vào đến nơi mà bên tai đã nghe thấy tiếng cười nói và tiếng nhạc rồi.
Khương Bồng Cơ nói: “Chồng và cha chồng vừa mất không lâu mà có vẻ thoải mái quá nhỉ?
Lúc trước, Tuệ Quân có nói Thái tử phi là một người đàn bà đáng thương, có nỗi khổ riêng khó nói, Khương Bồng Cơ bị ảnh hưởng nên cũng nghĩ cô ta là một người mẹ kiên cường, quyến rũ người đàn ông khác khi còn đang để tang chồng là vì đế vị của con trai và tính mạng của hai mẹ con họ thôi, nhưng với tình trạng hiện tại, hẳn là cô đã nghĩ nhiều rồi.
Khương Bồng Cơ dẫn Phong Chân đến nơi thì nhìn thấy Thái tử phi ngồi ở ghế trên.
Cô ta không mặc đồ tang, cũng không có vẻ gì là đau thương khi chồng vừa mất, trên bàn rượu thịt linh đình, các ca cơ bên dưới mặc quần áo mỏng tang như ẩn như hiện.
Thấy Khương Hồng Cơ đến, Thái tử phi vội vàng ra đón.
Trong phòng đốt than nên ấm áp như mùa xuân, Thái tử phi trang điểm khá nhạt nên càng toát lên vẻ đẹp của người phụ nữ trưởng thành.
Khương Bổng Cơ ngửi thấy mùi hương như mùi thẻ tre lúc trước trên người cô ta, nhưng mùi nồng và có hiệu quả kích dục nhiều hơn.
“Nghe danh Trung lang tướng trẻ tuổi anh tài từ lâu, giờ gặp mới thấy đúng y như lời đồn, thật sự khiến ta không tài nào kiềm chế được”
Phong Chân còn đang ôm tâm lý xem kịch hay, nghe thấy lời của Thái tử phi thì suýt sặc nước bọt. Vừa chạm mặt đã chọc ghẹo sỗ sàng thế này, Thái tử phi cũng thoáng quá đi chứ, mà đây không thể gọi là ám chỉ nữa mà là công khai trắng trợn luôn rồi.
Khương Bổng Cơ đang định ngồi bàn dưới thì bị Thái tử phi dắt tay, kéo đến ngồi cạnh cô ta.
Thái tử phi cười duyên, đôi mắt ướt át nhìn Khương Hồng Cơ, giọng nói thì ngọt ngào như đường mật: “Trung lang tướng định cứ xa lạ với ta thế sao?”
Khương Bồng Cơ không nói gì mà chỉ cười, thật ra thì hiện tại, cô và người xem livestream đều có cùng suy nghĩ...
Xa lạ gì cơ? Cả hai chưa bao giờ quên thần, ok?
“Thái tử phi là Quốc mẫu tương lai, thần không dám vượt quá giới hạn”
Khương Bồng Cơ cung kính đáp, cũng rút tay lại.
Thái tử phi che miệng cười duyên: “Cưng của ta ơi, ai mà nghe thấy câu này của cưng chắc sẽ xấu hổ và tức chết mất đi thôi. Chưa đầy hai mươi mà đã chiếm lĩnh Hoàn Châu, nếu vậy mà vẫn tính là một quan viên nho nhỏ thì những người khác là gì đây?”
“Chiếm lĩnh cả Hoàn Châu ư? Có miếng không có tiếng ấy mà”
Thái tử phi đáp: “Ôi dào, còn hơn có tiếng không có miếng, với bản lĩnh của cung thì sớm muộn cũng sẽ vừa có tiếng vừa có miếng thôi.”
Nhờ câu nói này, nụ cười của Khương Đồng Cơ trở nên chân thành hơn nhiều.
“Lời của Thái tử phi đã chạm đến đáy lòng của thần. Nếu thật sự có ngày như thế, thẩn nhất định sẽ cảm ơn Thái tử phi”
Thái tử phi nghe vậy cũng hiểu Khương Đồng Cơ đang tìm đồng minh, lập tức dựa vào đó để lấn tới.
Uống rượu hơn một canh giờ, mặt Thái tử phi đỏ tưng bừng, cơ thể mềm oặt dựa vào vai Khương Đồng Cơ.
Khương Bồng Cơ khéo léo dùng chiêu thức khiến cô ta mê man, rồi thừa cơ hội đó kéo Phong Chân đã thỏa lòng mong ước chạy ban tới.
“Không giúp được gì hết, dẫn huynh theo làm gì chứ!”
Cô quạt quạt, muốn rũ hết mùi rượu và mùi trên người Thái tử phi.
Phong Chân rất không nể mặt mà cười, dù không cười lăn cười lóc nhưng cũng khiến Khương Hồng Cơ bực mình.
“Đó là diễm phúc của chủ công, ta đâu dám quấy rầy
Phong Chân làm vẻ “Ta cũng chỉ muốn tốt cho ngài thôi” khiến Khương Bồng Cơ ngứa tay ngứa chân lắm, chỉ muốn dần cho anh ta một trận, nhưng lại sợ nhỡ đánh quá tay thì mất một chủ lực trong đội ngũ tăng ca.
“Lần này đúng là lỗ nặng” Khương Đồng Cơ xoa xoa cánh tay: “Khi về phải tắm kỹ mới được, cứ có ảo giác ngửi thấy cái mùi kia.”
Phong Chấn khẽ lắc đầu.
Chỉ tiếc chủ công là phụ nữ, chứ nếu là đàn ông, trong tình huống như vừa rồi mà vẫn nhịn được thì chắc chắn là Liễu Hạ Huệ. >