Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 756 :

Ngày đăng: 14:36 30/04/20


Phong Chân lừ mắt, nhìn đống thẻ tre trên bàn mình rồi lại quay sang nhìn cái vẻ ngây người ngu đần của Lý Vân, tự dưng tâm trạng tốt lên hẳn.



“Hán Mỹ, cái vẻ mặt đó của cậu là sao?”



Mặt mũi sáng sủa đẹp trai thế kia mà bên trong lại ngố ngố đần đần thế, thật đúng là phí của trời. Lý Vân sực tỉnh, có vẻ bối rối không biết nên nói gì: “Phong tiên sinh, có phải dân đang nằm mơ không? Sao giấc mơ này lại thật thế?”



Phong Chân câm nín, tự dưng lại nổi hứng trêu Lý Vân.



“Tại sao lại là đang mơ? Nào lại đây nào, đưa cái tay cậu ra đây ta bấm một cái xem có đau không nào?



Lý Vân ngoan ngoãn làm theo, giơ cái tay phải rắn chắc ra, kéo tay áo lên, để lộ những cơ bắp săn chắc khiến người khác phải ghen tị.



Nghĩ đến cánh tay toàn thịt nhão của bản thân, sau đó lại nhìn sang cánh tay toàn cơ bắp rắn chắc của tên nhóc Lý Cân này, Phong Chân cảng nhìn càng ngứa mắt.



“ u áu nu... Đau đau... Tiên sinh, sao ngài véo mạnh thế...”



Lý Vân suýt chút nữa thì khóc thét, Phong Chân nào đâu có bấm, mà rõ ràng là dùng móng tay véo xoắn một cái rõ mạnh, đau chết được.



“Bây giờ có còn cảm thấy đang nằm mơ nữa không?”



Phong Chân trở lại với vẻ nghiêm túc đúng đắn, khiến người ta không nhìn ra một chút cố ý nào.



“Phong tiên sinh, nếu đã không phải Cân đang nằm mơ, thì tại sao ngoài kia người ta lại bảo chủ công là nữ, ngay đến cả tiên sinh cũng tin chuyện hoang đường này?” Lý Vân ấm ức buông tay áo xuống, cảm thấy đầu óc mình cứ nặng nặng, bị nhét quá nhiều tin tức mà anh khó có thể tiêu hóa nổi.



Nếu như anh biết trên đời này còn có cái từ “chuyển giới”, chắc có lẽ còn nghi ngờ một sáng nào đó tỉnh lại, chủ công nhà mình đã chuyển giới.



Phong Chân bật cười: “Chủ công của chúng ta vốn dĩ là nữ, chỉ vì một vài chuyện nên mới không thể không giả trai, cậu hiểu chưa?”



Lý Vân đần ra gật gật, nhìn trông vẫn như đang thả hồn trên mây.



Một lúc lâu sau, anh đột nhiên nhớ ra một chuyện.



“Tiên sinh, hình như Vân đã nhìn thấy chủ công mặc nữ trang rồi, rõ ràng là không giống phụ nữ tí nào mà” Lý Uẫn căng thẳng siết chặt nắm đấm, anh vẫn cảm thấy khó mà chấp nhận được chuyện này: “Một nam nhi cao lớn như chủ công làm sao mà là nữ được cơ chứ? Nói một câu bất kính thì Vân cảm thấy mình mặc nữ trang, trang điểm lên có khi còn giống phụ nữ hơn cả chủ công ấy, tiên sinh, ngài thấy sao?”
Cái này không gọi là thù dai thì cái gì gọi là thù dai.



Gặp phải một chủ công như vậy, Lý Vân cũng thật là đáng thương.



Lý Vân quay về quân doanh trong trạng thái như thể đang “bay”, đến lúc anh đờ đẫn cầm thương lên tập luyện thì chợt nghĩ ra một chuyện...



Không phải là anh nên tiếp tục kinh ngạc hoặc nghi ngờ về chuyện chủ công là nữ sao? Tại sao lại chạy về luyện thương thế này?



Nghĩ nghĩ một lúc, Lý Vân cảm thấy không thể để mình đờ đẫn một mình được.



“Điển phó hiệu ủy, huynh có nghe được tin đồn nào trong thành không?”



Tính tình Điển Dân thật thà, bình thường chỉ thích lẳng lặng tập luyện, điển hình của dạng người nói ít làm nhiều.



“Tin đồn gì cơ?”



Lý Vân nói: “Trong hoàng thành giờ đang đồn rằng chủ công nhà chúng ta là nữ”



Điển Dần nghe vậy liền hừ một cái, trực tiếp vung tay bổ rìu xuống đất.



“Lũ bần tiện không có mắt nào dám chửi bới người khác như thế? Xem xem ông đây có bổ hắn ra làm đối không?”



Mạnh Hồn vừa mới luyện binh xong đúng lúc đi ngang qua đó, nghe vậy cũng phụ họa theo: “Chuyện hoang đường như thế sao có thể tin được”



Lý Vân: “...”



“Nếu như... Nếu như chuyện này là thật thì sao?” Lý Uẩn lí nhí.



Điển Dần và Mạnh Hồn đều là người nhà võ khá là thẳng tính, người ngay thẳng bộc lộ tình cảm khá dễ dàng.



Tình cảm của bọn họ với Lý Vân cũng không tồi, biết Lý Vân không phải là người lắm miệng, thích nói xấu sau lưng người khác, thế nên đều thoáng cau mày. >