Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 770 :
Ngày đăng: 14:36 30/04/20
Con gái xuất thân từ lầu xanh đương nhiên không thể làm vợ cả của quan lại quyền quý hay phú hào địa chủ được, tú bà liền lui một bước xin làm thiếp, chỉ cần là quý thiếp, còn hứa cho thêm một nghìn lượng vàng! Bà ta vừa dứt lời, tất cả đã ồ lên, ánh mắt mọi người nhìn về phía Hoàn Nhi cô nương nóng rừng rực.
Có người ở dưới hỏi vọng lên: “Không biết Hoàn Nhi cô nương vừa mắt ai?”
Vừa dứt lời, vị Hoàn Nhi cô nương này đã xấu hổ đưa ánh mắt về phía Phong Chân.
Phong Chân vô thức run bắn, cảm giác như cả người bị rút cạn sức lực.
Anh ta không thích cái loại nhóc con non choẹt này, trước kia lúc thường xuyên đi dạo kỹ viện, anh ta cũng chỉ tìm đến những mỹ nhân thành thục đã hiểu chuyện đời, ít nhất bọn họ sẽ không dễ dàng nảy sinh tình cảm với khách. Nếu là mấy đứa nhóc con như thế này thì không chắc, Phong Chấn không muốn khiến người khác tổn thương về tình cảm.
Thiếu niên ngây thơ đồng nghĩa với thiếu kinh nghiệm sống, rất dễ dàng nảy sinh tình cảm với người khác.
Khương Bồng Cơ ngồi bên bỗng nổi hứng: “Tiểu nương tử nhà người ta đang nhìn huynh đấy, rõ ràng là có ý với huynh”
Phong Chân âm thầm nghiến răng, đè giọng nói: “Chủ công đừng giễu cợt..”
“Người ta không cần một đồng tiền nào mà còn mang theo một nghìn lượng vàng làm của hồi môn về làm quý thiếp cho huynh, thế mà huynh không cảm động chút nào à?”
Thiệu Quang kinh ngạc, nhưng chuyện khiến gã càng kinh ngạc hơn nữa là – Chủ công nhà mình đã sớm đoán trước được tình cảnh này.
Phong Chân nói với vẻ đứng đắn: “Không cảm động!”
Trong khi anh ta đang cự tuyệt hoa đào dâng lên đến tận cửa, những người khách khác lại đang phát điên.
Bọn họ không hiểu tại sao giai nhân lại chọn một tên đàn ông trung niên áo vải bần cùng, bên cạnh còn có một cô gái đi theo.
Nói một cách đay nghiến thì gã đàn ông này vành mắt xanh đen, bọng mắt sưng lên, rõ ràng là một tên yếu sinh lý làm sao có thể thỏa mãn được thiếu nữ thanh xuân mơn mởn tràn đầy sức sống? Thiếu nữ trẻ không hiểu chuyện đời, bọn họ làm sao có thể để giai nhân tuyệt thế rơi vào tay một gã đàn ông tầm thường không đáng tin cậy được?
Thấy cảnh bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu không ít người đều đứng ra phản đối.
“Hoàn Nhi nương tử, nàng là bậc quốc sắc thiên hương, sao lại coi trọng một tên đàn ông tầm thường nghèo hèn như thế được?”
“... Đúng thế, bên cạnh tên đó còn có một cô gái đi theo, rõ ràng không phải là đối tượng tốt để trao gửi cả đời”
Trên sân khấu Hoàn Nhi nương tử dịu dàng đưa quạt tròn lên che khuất nửa gương mặt, uyển chuyển cất bước đi về phía Phong Chân, đập tan ảo tưởng đẹp đẽ nghĩ là Hoàn Nhi coi trọng Thiệu Quang của Phong Chân. Cô ta hơi khom người, ánh mắt sáng rực ngước về phía Phong Chân: “Thiếp xuất thân để tiện, tự biết bản thân không xứng với lang quân, nhưng vẫn ảo tưởng hão huyền mong lang quân thương tiếc, tác thành cho thiếp. Dù không có danh phận, thiếp thân cũng cam chịu”.
“Có phải là mỹ nhân kế?” Thiệu Quang ngồi ăn lạc: “Mượn cơ hội này để ly gián chủ công và Tử Thực? Mưu lợi những thứ khác.”
Phong Chân nói: “Không giống, nếu như là mỹ nhân kế thì cái giá phải trả cũng quá cao”
Mỹ nhân tuyệt sắc mười sáu tuổi, ai nỡ lãng phí thanh xuân cho anh ta chứ?
“Đi xem là biết” Khương Bồng Cơ tiếp tục xúi giục: “Ta giả làm tên sai vặt đi theo huynh vào trong
Phong Chân bất đắc dĩ nói: “Vậy được, bây giờ cũng chỉ đành vậy thôi”
Vướng phải một chủ công không đáng tin thế này, ngay đến việc bán sắc cũng phải làm.
Theo như quy định của lầu xanh, Phong Chân thay một bộ quần áo khác, trông cũng ra dáng, giống tân lang mấy phần.
Trong phòng tân hôn”, giai nhân đã trang điểm xong, trong không khí quanh quẩn thứ mùi hương ngòn ngọt.
Đặt quạt xuống, Hoàn Nhi nhìn Khương Đồng Cơ đi theo sau Phong Chân, vẻ mặt có hơi cứng ngắc.
Cô ta sợ hãi hỏi: “Lang quân, người này...”
Phong Chân hào phóng nói: “Chỉ là một tên sai vặt mà thôi, nương tử đừng để ý, để tránh làm lỡ đêm xuân”
Khương Hồng Cơ làm mặt mình trở nên bình thường một chút, khán giả đều than thở Khương Hồng Cơ không phải đang hóa trang mà là đang đối mặt.
Hoàn Nhi không tiếp tục băn khoăn về vấn đề gã sai vặt nữa, cô ta và Phong Chân bắt đầu tiến hành tục lệ theo trình tự.
Đến lúc uống rượu giao bôi, một hạt lạc ngầm bắn trúng vào eo của Phong Chân, khiến anh ta run lên, suýt nữa giật bắn.
Anh ta thoáng cau mày, khóe môi chỉ nhấp nhấp mép chén rượu, không đụng đến một giọt rượu nào sau đó đặt xuống.
Đang đợi Phong Chân uống rượu, Hoàn Nhi thấy rượu trong chén của anh ta không giảm chút nào, vẻ mặt cô ta hiện vẻ buồn rầu.
“Tại sao lang quân không uống rượu?” >