Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 779 :
Ngày đăng: 14:36 30/04/20
Khương Bồng Cơ cau mày, nghĩ một hồi.
Gã đàn ông không để ý đến vết thương trên người, khóc lóc đau khổ gập người dập đầu hành đại lễ với Khương Bồng Cơ, gương mặt tục tăng mệt mỏi đầy nước mắt, vành mắt đỏ ửng.
“Trung lang tướng, chủ công của tại hạ chết oan uổng quá. Bây giờ chỉ còn lại một mình ấu chủ là hậu duệ, mong rằng Trung lang tưởng nhớ tình cảm cùng là quan đồng triều mà giơ tay cứu giúp, phái người đưa ấu chủ trở về quận Ngọa Long Hạo Châu, tại hạ nguyện đời đời kiếp kiếp làm trâu làm ngựa báo đáp Trung lang tướng...”
Gã đàn ông thân hình cao lớn quỳ sụp xuống khóc lóc nức nở, cho dù là ai nhìn thấy cảnh này cũng sẽ động lòng.
[Cơm Đĩa Tôm Hùm Tỏi Gia]: Cách cả cái màn hình mà tui cũng có thể cảm nhận được sự bất lực và đau khổ của đối phương. Người xưa thường hay nói, kẻ sĩ chết vì tri kỷ của mình, tui nghĩ vị Quân thủ quận Ngọa Long này cũng là “tri kỷ” của ông ta. Chủ công chết trận ngay trước mắt, không biết ông ta đã đau khổ đến mức nào.
[Tôm Thịt Viên]: Đau lòng +1, từ vẻ ngoài có thể thấy chắc người này cũng thuộc kiểu quả cảm, cương nghị, bây giờ lại khóc lóc thảm thiết như thế...
[Nước Sốt Cơm Trộn Bí Mật]: Mọi người đều đồng tình với ông ta à? Tui lại cảm thấy hơi ghét. Chủ công của ông ta chết, chiến hữu, đồng bào của ông ta chết, nhưng thế thì có liên quan gì đến Streamer nhà mình? Hiện tại kẻ địch đang rập rình như hổ rình mồi, Streamer cũng chưa lo xong cho bản thân, dựa vào cái gì mà phải đồng ý với yêu cầu của ông ta? Đời đời kiếp kiếp làm trâu làm ngựa? Streamer cũng đâu có thiếu thuộc hạ. Cho dù những gì ông ta gặp phải rất thê thảm nhưng vẫn không thể có chút thiện cảm gì với ông ta.
[Canh Táo Đỏ Ngân Nhĩ Hạt Sen]: Bác chiếu trên nói thế có hơi nghiêm khắc quá, nhưng tôi cũng nghĩ như bác, không thích chuyện này cho lắm. Nếu như Streamer đã vượt qua nguy hiểm rồi thì ông ta đưa ra yêu cầu này có khi Streamer cũng sẽ giúp. Nhưng bây giờ mà đòi cái này thì chẳng phải là thêm rắc rối cho Streamer à?
Các bình luận bay là là trên màn hình, mỗi khán giả lại có ý kiến riêng của mình, những khán giả đồng tình với gã đàn ông vẫn chiếm đa số.
Khương Bồng Cơ không quan tâm đến nội dung trên màn hình, bảo người đỡ gã đàn ông đứng dậy.
Cô nói: “Quận thủ quận Ngọa Long chết thảm trong tay địch, chỉ còn lại một hậu duệ, về tình về lý ta đều không thể bàng quan đứng nhìn. Ngươi cứ lui xuống nghỉ ngơi đi, nếu như ngay đến người cũng đổ gục thì ấu chủ của người biết trồng vào ai? Ngươi phải tỉnh táo lại thế mới bảo vệ được ấu chủ của ngươi.”
Câu trả lời của Khương Hồng Cơ có hơi mơ hồ, chỉ thoáng nhắc đến việc này, gã đàn ông thấy tình hình chuyển biến tốt liền thối.
“Đa tạ Trung lang tướng”
Trên người gã ta có rất nhiều vết thương, mất máu nghiêm trọng, sau một hồi nói chuyện lâu như vậy, tâm trạng cũng lên xuống vài lần, bây giờ đã kiệt sức, vô cùng mệt mỏi.
Quân y đưa gã ta lên cáng rồi khiêng đi.
Sùng Châu, Hoàn Châu và quận Hử, tất cả đều nằm ở phía Bắc của Đông Khánh.
Theo cái nhìn của Phong Chân, thì mảnh đất Ngọa Long này có hơi nửa vời, nếu như chiếm được nơi này thì chiến tuyến sẽ bị kéo dài.
Không chỉ như thế, quận Ngọa Long thuộc vùng núi non hiểm yếu, là nơi các thế lực đều muốn tranh giành.
Nếu như Khương Bồng Cơ thực sự chiếm nơi này, binh lực cũng phải phân tán về phía Nam, để đảm bảo nếu quận Ngọa Long xảy ra chuyện gì đều có thể kịp thời chi viện.
Nếu là như vậy sẽ dẫn đến một vấn đề khác...
Nếu như Khương Bổng Cơ phân tán binh lực về phía Nam, vậy thì phải bố trí phòng thủ Bắc Cương như thế nào?
Đối với phương Bồng Cơ mà nói, quận Ngọa Long bây giờ rất vô dụng, không khác gì một cục khoai lang nóng phỏng tay.
Không bằng lấy nó làm điều kiện để hợp tác với Hoàng Tung, giành nhiều lợi ích hơn.
Có điều không thể để Hoàng Tung dễ dàng nhặt được một món hời như thế, đám Dương Tư cũng không muốn.
“Chuyện này cứ tạm gác lại đã” Khương Hồng Cơ cụp mắt, giấu đi mưu kế hiện lên trong đôi mắt: “Quan trọng nhất bây giờ là làm sao qua được ải Gia Môn một cách an toàn, tránh bị kẻ địch phục kích. Nếu như đi theo con đường cũ mà Quận thủ quận Ngọa Long đã đi thì bây giờ chúng ta nghĩ nhiều như thế cũng vô dụng”
Tất cả mọi người đều hiểu.
Mạnh Hồn im lặng một lúc lâu, đột nhiên đứng ra nói: “Chủ công, Hồn có một chuyện không biết có nên nói hay không...”
“Không sao, cứ nói đi”
“Hồn nghi ngờ, rất có khả năng tên gián điệp kia đang ẩn núp trong tàn quân của quận Ngọa Long” Nụ cười trên mặt Khương Đồng Cơ càng rõ ràng: “Ngươi cũng nghĩ như vậy?” >