Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 79 : Lang quân nhà ta trong sáng tự nhiên (1)

Ngày đăng: 14:27 30/04/20


Trải qua sự việc mẹ mình chết oan, còn bản thân thì cũng suýt nữa toi đời, đánh giá về giới sĩ tộc trong lòng Từ Kha đã bị hạ đến mức thấp nhất. Khi cậu ta đã mất hết tôn nghiêm, bị lũ người môi giới cân đo đong đếm như món hàng hóa, cậu ta đã từng điên cuồng nghĩ rằng, nếu có một ngày mình có thể bước lên mây xanh, xuất sắc hơn người thì nhất định phải trả thù hết những kẻ sâu mọt ăn không ngồi rồi, không biết nỗi khổ của nhân dân, coi mạng người như cỏ rác này.



Nhưng mà, suy nghĩ này cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi. Đừng nói đến những sĩ tộc quyền quý vững chắc kia, cho dù chỉ là những tay địa chủ ở địa phương cũng dễ dàng nắm giữ sự sống chết của họ, chứ đừng nói đến một quan nô như cậu ta bây giờ. Cậu ta từ thứ dân biến thành tầng lớp hạ lưu, trên mặt khắc dấu vết nhục nhã không thể nào xóa được, cậu ta đã tuyệt vọng với cuộc đời này từ lâu rồi. Thế mà ma xui quỷ khiến thế nào, cậu ta lại được lang quân đặc biệt này mua về, dường như đã mở ra một cánh cửa nhân sinh hoàn toàn khác biệt.



Từ Kha vốn tưởng rằng chủ nhân mới của mình là người kiêu ngạo bất tuân, cao cao tại thượng, không nuốt được nửa câu khó nghe, vậy mà trên thực tế lại dễ tiếp xúc và trò chuyện... Và hiển nhiên, cậu ta cũng sẽ không coi vị lang quân trước mặt là chú thỏ trắng ngây thơ chỉ vì đối phương vài lần tiếp thu ý kiến của mình. Đối phương không những không phải là chú thỏ trắng ngây thơ mà ngược lại là con mãnh hổ trầm mặc ít nói, nhìn như biếng nhác nghỉ ngơi nhưng thực chất lại nguy hiểm trùng trùng. Đối phương tiếp thu ý kiến của mình chẳng qua vì mình đưa ra các quan điểm đúng đắn và hữu ích mà thôi.



Mặc dù như thế, cách cư xử của Khương Bồng Cơ vẫn nằm ngoài dự đoán của Từ Kha. Dùng một câu tương đối tân tiến để mô tả thì đại khái là: Vị quý công tử sĩ tộc trước mắt đây vô cùng trong sáng tự nhiên, khác hẳn những kẻ đạo mạo đê tiện kia. Ví dụ như bây giờ...



Từ Kha không hiểu, lang quân rõ ràng là con dòng chính của chi thứ hai Liễu thị, nghe những tôi tớ khác nói rằng chi thứ hai này giàu đến mức nứt đố đổ vách, cho nên... một người như cô tại sao lại biết rõ giá cả dầu gạo mắm muối đến thế chứ? Thậm chí còn nhớ được giá cả các mặt hàng trong mấy ngày gần đây.



Tạm thời bỏ qua chuyện này, cùng lắm là khen Liễu lang quân có trí nhớ trác tuyệt, xem qua là nhớ, nghe qua là hiểu. Nhưng mà cô lại cười nói nhẹ nhàng như thể con cái nhà nông, cò kè mặc cả với thương nhân là thế quái nào?



Kỹ thuật ép giá triệt để của Khương Bồng Cơ khiến Từ Kha phải trợn mắt há mồm, không khỏi nghĩ rằng chi thứ hai của Liễu thị đã nghèo đến mức không còn gì để ăn rồi.



Không riêng mình Từ Kha chết lặng mà toàn bộ khán giả ngồi cắn hạt dưa xem livestream cũng kinh ngạc đến mức rơi hết hạt dưa trong tay.



[Bác Gái Chia Cơm Căng Tin]: Streamer toàn năng quá đi, lúc mặc cả cũng truất"sss quá!



[Lan Tàn Nhưng Ngọc Không Nát]: Mặc cả cái gì, chẳng qua muốn tiếp xúc với cuộc sống của thường dân thôi, cơ mà Streamer không phát hiện ra người ta sắp khóc ư?
Từ Kha còn chưa trả lời, Khương Bồng Cơ lại tiếp tục: “Đây là cách mài giũa và huấn luyện đối với ngươi, lý luận suông cũng chỉ là lời nói suông, muốn nghiệm chứng ý nghĩ của bản thân cuối cùng phải đích thân đi thực hiện. Ta cũng không bắt ép ngươi phải đích thân làm những chuyện ở nông trang, nhưng ngươi nhất định phải có tính toán sẵn trong lòng, đừng để đến nỗi bị kẻ dưới che mắt. Chớ coi việc thu mua này là đơn giản, bên trong có thể có nhiều cái để học lắm đấy.”



Cùng một món đồ nhưng lại có chất lượng khác nhau, vì đó mà số tiền cũng khác nhau, khó đảm bảo không có món đồ nào là chất lượng kém, từ đó mà sinh ra trò rút ruột và lừa gạt.



Đừng xem đây là chuyện cỏn con, nếu như nó càng lúc càng lớn thì sao? Rất dễ xảy ra theo chiều hướng đó.



Một lúc lâu sau, Từ Kha vẫn im lặng nhìn Khương Bồng Cơ với ánh mắt kinh ngạc.



Khương Bồng Cơ hỏi: “Ngươi đang nhìn cái gì?”



Từ Kha cảm thấy tam quan của mình dường như bị thay đổi, ấn tượng của cậu ta đối với quý tử sĩ tộc cũng được nâng lên rồi, cậu ta bình thản nói: “Tiểu nhân chưa bao giờ nghĩ tới, lang quân lại quen thuộc với những việc vặt vãnh thế này.”



Một quý tử sĩ tộc còn hiểu rõ về giá cả hàng hóa hơn một người từng là thứ dân như cậu ta, lại còn biết rõ về các cửa hàng, các gánh bán hàng rong, quán rượu và quán ăn xung quanh vùng này. Rõ ràng Liễu Lan Đình là quý tử được nuông chiều trong phủ kia mà?



“Ôi, vừa nãy ngươi còn muốn nói ta tính toán chi li, sao chưa đến nửa khắc đã thay đổi chiều hướng rồi hả?”



Từ Kha đỏ mặt, mang theo chút ngượng ngùng.