Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 809 :

Ngày đăng: 14:37 30/04/20


Vệ Từ quả thật rất biết cách quản lí, “kế hoạch đồn điền” trông có vẻ như phù phiếm dần dần trở thành



hiện thực dưới sự sắp xếp của anh.



Dựa theo số lượng ruộng hoang lúc trước khai hoang, mùa thu năm nay ông trời cũng nể mặt, không những có thể hoàn toàn giải quyết chuyện thiếu lương thực của Hoàn Châu, mà còn có phần dư dả, quân đội Khương Hồng Cơ ra sức chiến đấu hai năm, không cần phải thắt lưng buộc bụng nữa, bách tính cũng không sợ chết đói nữa.



Về phần quận Thượng Dương một trong ba quận của Hoàn Châu, đến bây giờ đã trở nên hoàn toàn khác. Mấy người đám Từ Kha nhanh trí, trong khi ngăn chặn sĩ tộc bản địa của quận Thượng Dương, đồng thời còn nghĩ cách lôi kéo dân thường, thu phục lòng dân. Sĩ tộc không cam lòng chịu nhịn, một khi không có quyền dư luận, quyền phát biểu và sức mạnh vũ trang, thì cũng chỉ là con hổ mất đi răng nanh, không đủ sức gây họa. Đám người Phong Cẩn và quân sĩ tộc bản địa quận Thượng Dương đấu đá nhau, tuy nói không có thương vong đổ máu, nhưng cũng đau đầu mệt óc.



Điều khiến người ta vui mừng là, Khương Hồng Cơ danh chính ngôn thuận trở thành người đứng đầu Hoàn Châu, người ngoài cũng không thể dùng “danh không chính ngôn không thuận” công kích cô nữa.



Nữ thì sao?



Chủ công cuối cùng vẫn là chủ công, ai không phục thì đánh một trận! Về phần đại thắng ải Gia Môn, bắt sống võ tướng giỏi nhất dưới trướng Mạnh thị và tinh nhuệ của hắn, đây xem như là thêu hoa trên gấm. Tất cả đều phát triển theo hướng tốt. Khương Hồng Cơ toàn thắng trở về, nhận được tin này dân chúng ào ra nghênh đón đại quân vào thành trong tâm trạng tôn sùng, hân hoan. Bởi Khương Hồng Cơ rất thân thiết với dân chúng lại hay đi dạo loanh quanh với đám Trương Bình, cho nên dân chúng không còn xa lạ gì với cô. Nhưng, bọn họ vẫn không thể tin được thiếu niên anh khí tuấn mĩ như thế lại là một thiếu nữ.



Biết bao nhiêu mỹ nhân thầm thương trộm nhớ cô, không ngờ người ta lại là nữ không phải nam, chuyện này đúng là chuyện cười lớn nhất thiên hạ.



Hôm vào thành, lần đầu tiên thấy Khương Hồng Cơ thay đổi cách ăn mặc.



Không còn một thân áo vải thô sơ qua loa, ngược lại mặc một bộ nữ trang giản dị đã được chỉnh sửa lại, tóc búi đơn giản, mái tóc dày đen nhánh giống như thác nước màu đen, tóc dài rẽ đôi, hai bên thả xuống che khuất lỗ tai, phần còn lại đều buộc ra đằng sau đầu.
#cục cưng tủi thân#



“Cung nghênh chủ công!” Người có thể đến đều đã đến đủ rồi. Mọi người đều có áp lực về tinh thần lẫn thể lực của riêng mình, vượt qua thời gian bao nhiêu ngày, chỉ vì một ngày hôm nay.



Khương Hồng Cơ nhảy xuống ngựa, nâng từng người bọn họ đứng dậy, ngoài miệng nói: “Chư vị cực khổ rồi.”



Thời gian cố đánh trận không dài, thật sự tính ra cũng rất nhàn hạ, không nhìn ra anh chàng Phong Chân cũng mập lên hai vòng đây sao?



So sánh với nhau, Hoàn Châu có một động chuyện rối bời, mấy nhân tài ở lại đều rất cực khổ. Có một câu đó của cô, trong lòng mọi người thoải mái hơn, giống như ngày nắng nóng được uống một ngụm nước đá, cả người mát lạnh.



Sắp xếp binh lính ổn thỏa, Khương Hồng Cơ cuối cùng cũng có thể trở về huyện phủ quen thuộc, nói thật... Đánh trận chưa từng mệt như vậy.



Thế mới nói, dù là kiếp trước hay là kiếp này, cô đều không thích tình cảnh làm người ta mệt như này.



Đi vào huyện phủ, mọi người ăn ý ngồi sang hai bên, bầu không khí có chút xấu hổ.



Thật sự là vì không quen thôi, chủ công ra ngoài một chuyến liền thay đổi giới tính, ngẫm lại tác phong trước kia của chủ công, thật sự không dám nhìn thẳng. Khương Hồng Cơ không có sự chuyển biến tâm trạng phong phú như thế, cô vừa lên đã thăm hỏi về sự tình của Hoàn Châu, đi thẳng vào vấn đề, nhắm vào trọng tâm. >