Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
Chương 93 : Lang quân bệnh thì Nhớ uống thuốc (3)
Ngày đăng: 14:28 30/04/20
“Ta khen ngươi đẹp, chẳng lẽ là sai sao?” Khương Bồng Cơ nhướng mày nói với vẻ đương nhiên.
“Có tướng mạo đẹp để người khác phải khen ngợi, đó cũng là chuyện đáng để tự hào. Điều này nói lên rằng, vẻ bề ngoài của ngươi cao hơn người bình thường rất nhiều.”
Từ Kha bị một cục tức nghẹn ngang họng, nuốt không xuống được mà nhổ ra cũng không xong, gương mặt trắng trẻo giờ đã biến thành màu gan heo.
Này nào đâu có phải là khen, rõ ràng là đang chọc ghẹo cậu đấy chứ?
“Hôm nào có rảnh, đưa ngươi đến ngõ Leng Keng mở mang tầm mắt. Để ngươi đỡ phải nói ta cố ý chòng ghẹo ngươi.”
Từ Kha: “...”
Khương Bồng Cơ lại nói tiếp: “Nhưng mà với cái dung mạo này của ngươi mà đi đến đó thì không biết là ngươi đùa giỡn bọn họ... hay là bọn họ đùa giỡn ngươi.”
Từ Kha: “...”
[Bác Gái Chia Cơm Căng Tin]: Từ Kha mà đi thì chắc chắn sẽ bị cái đám kia sàm sỡ cho lên bờ xuống ruộng luôn.
[Tịch Nhan]: Thế là bác Streamer quyết định đến lầu xanh dạo một vòng à? Lúc nào bác đi thì nhất định phải báo trước đó nhớ ớ ớ ớ ~~~
Khương Bồng Cơ ừ ừ đồng ý, nhưng cô tuyệt đối không thể ngờ được cô đến ngõ Leng Keng lại là trong tình huống đó!
***
Trong đôi mắt Từ Kha đầu tiên là hiện lên vẻ nghi hoặc, sau đó liền hiểu ý của Khương Bồng Cơ muốn nói tới là gì, vẻ mặt cậu hơi tái đi.
“Không cần sợ đến vậy, ngươi có gì thì cứ nói thẳng với ông ấy là được, ông ấy sẽ hiểu thôi.” Khương Bồng Cơ cong môi nói, cây quạt đàn hương trong tay cô vỗ nhẹ vào lòng bàn tay, soạt một tiếng liền gập lại.
Đêm hôm đó, Từ Kha ngồi cười khổ trước bàn đọc sách. Ngẫm nghĩ một lúc lâu, cậu mới nhấc bút viết lên trang giấy trúc đã được trải sẵn trên bàn. Là thư đồng của Nhị lang quân Liễu Phủ, ngoài tiền tiêu hàng tháng được lĩnh ra thì Từ Kha còn được phát bút mực và một ít giấy trúc.
“Đúng là thần tiên đánh nhau, người phàm gặp nạn... hai cha con nhà này, vị nào cũng khó chơi như nhau... nhưng mà lang quân nói đúng...”
Thay vì chịu khổ từ cả hai bên, không bằng kiên định đứng về một phe.
Từ Kha viết xong liền đặt bút xuống, nhẹ nhàng hong khô tờ giấy bên ánh nến, chờ khi mực khô rồi liền cuộn tròn lại, ra ngoài hiên vẫy tay với không trung. Không bao lâu, một con chim bồ câu trắng đập cánh đáp xuống cánh tay Từ Kha, trên chân con chim buộc một cái ống trúc nhỏ.
Phương pháp bồ câu đưa thư này được truyền đến từ Trung Chiếu, qua mấy năm phát triển thì chỉ cần là nhà có tiền có của đều huấn luyện mấy con để truyền tin.
Gru... gru...
Liễu Xa nghe thấy tiếng bồ câu kêu, liền túm con bồ câu đưa thư đang đậu ngoài hành lang lên, nhanh chóng lấy tờ giấy trúc giấy trong ống đựng ra đọc.
Một lúc lâu sau, ông mới bật cười.
“Cái con nhóc này...”