Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 1 : Lưỡi dao sắc bén xuyên tim

Ngày đăng: 17:06 30/04/20


Lưỡi dao sắc bén xuyên tim.



Lúc máu tươi tràn ra, thế giới trong mắt Vân Khuynh dần dần mờ nhạt.



"Ngươi đồ điên này!"



Có tiếng phụ nữ hoảng sợ kêu lên. Trong mảnh hoảng loạn, nàng đau đến ngã xuống đất, đầu tóc tán loạn.



Đáng sợ là, khuôn mặt nửa che kia, một nửa là dung mạo đẹp đẽ tinh xảo tuyệt mỹ, nửa kia, lại đầy vết sẹo, hình dạng như ác quỷ.



Vân Khuynh cố gắng nâng đầu lên, giây sau, mấy thanh kiếm sắc nhọn áp bức, nhắm ngay nàng.



"Giải dược......." Giọng nam nhân khàn khàn nghiêm khắc vang lên, Vân Khuynh nâng đầu lên, thì thấy Đế vương cao cao tại thượng kia, sắc mặt trắng bệch được một mỹ nhân  đỡ lấy, oán hận nhìn bản thân.



Mà nữ tử kia, vẻ mặt rõ ràng đã rất luống cuống, lại còn không quên thể hiện dáng mềm mại đáng yêu, bất lực mà dựa vào nam tử bên cạnh.



"Tỷ tỷ, tỷ, tỷ đừng có đã sai thêm sai. Nể mặt tình cảm ngày trước, nhanh đem giải dược giao ra, tỷ nhẫn tâm đối xử với Tịnh Diễn ca ca như vậy sao?"



"Hề Nhi.....Đừng cùng.....cùng.....nhiều lời với độc phụ này."



Hoàng đế trẻ tuổi tuấn mỹ hơi thở yếu dần, lại vẫn dịu dàng an ủi mỹ nhân bên cạnh.



Chỉ là quay đầu, hắn nhìn về nữ tử chật vật dưới đất kia, ánh mắt lại lạnh lùng, ý tứ uy hiếp trong đó, có thể thấy rõ ràng.



Vân Khuynh cong khóe môi, một làn máu tươi từ cổ chảy xuống. Nàng nhìn thấy đôi nam nữ này ân ái ở trước mặt chính cung hoàng hậu mình, nhìn thấy sự khinh thường ẩn sâu trong mắt của bọn họ, nhìn thấy vẻ mặt thị vệ và tỳ nữ xung quanh có thương hại cùng tiếc hận.......



Tình cảm? Nhưng, trong tim của nàng, sớm không còn gợn sóng!



Chỉ có, hận, hận, hận!



Tuổi mới mười tám, ngày đại cát, cả thành trang sức màu đỏ, nàng phượng khăn quàng vai, lòng tràn đầy vui mừng, gả cho nam tử tôn quý nhất thiên hạ.



Đêm tân hôn, nàng một mình trong phòng.



Nến đỏ cháy hết, ngày kế, lại thấy tỳ nữ trong nhà chống đỡ đến hơi thở cuối, liều chết đưa tin!



Chỉ qua một ngày, long trời lở đất!



Đại triều đời thứ nhất đến hậu tộc, suy tàn vang dội.



Cửa cung sâu thẳm, nàng bị tù nửa tháng, mà......



"Thù của Vân gia.......992 người chết, các người còn muốn cùng ta nói tình cảm? Nực cười, nực cười!"



Vân Khuynh cười, cất tiếng cười to. Lúc cười, động tới vết thương, đau đớn vô cùng lan tràn ra, nàng lại không chút để ý.




Lần này, lưỡi dao sắc bén xuyên qua tim!



Vân Khuynh nhịn đau đớn kịch liệt, đem kiếm xuyên qua người mình, đâm vào người Tô Hề Hề!



Một phát, rồi một phát, nàng không chút lưu tình mà đâm càng sâu vào.



Máu chảy như nước.



Trong nháy mắt, một màn thảm thiết này, lại trấn trụ được mọi người.



Đương nhiên, rất nhanh, mọi người phản ứng lại, tiếng huyên náo vang lên liên miên.



Trong gào thét của nam nhân, hai người bị kéo đi, Vân Khuynh mạnh mẽ ngã xuống đất.



Nàng nhìn thấy nước mắt của Tiêu Tịnh Diễn, Tô Hề Hề ôm chặt ngực đã mở ra một lổ thủng.



Cuối cùng, thành công rồi!



Vui sướng?!



Nhưng, trước mắt Vân Khuynh hiện lên, là đêm tân hôn, nàng ở trong cung, coi chừng nến đỏ, mà Vân gia ngoài cung, huyết quang đầy trời.



Vì vậy, lại nhịn không được, nước mắt rơi như mưa.



Ý thức càng ngày càng mơ hồ.



Nàng nhắm mắt, lại nhớ lại lúc tết.



Toàn tộc đạp thanh du ngoạn, mọi người đùa nghịch, nói sau này muốn tìm cho mình người tốt nhất.



Cha nương, ca tỷ, lão tổ tông....Có thể đợi ta không?



Nhưng, Khuynh Nhi hiện tại bộ dáng tràn đầy máu tươi, chỉ sợ là phải xuống địa ngục rồi.



Nhưng, nàng không hối hận!



Nước mắt làm mơ hồ ánh mắt, giữa thiên địa màu máu, Vân Khuynh nhắm mắt......



Tích -----



Một âm thanh kỳ quái vang lên.



"Hệ thống đang kiểm tra, đã khóa chặt Ký chủ."