Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện
Chương 11 :
Ngày đăng: 17:06 30/04/20
Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ
Mắt chúng phóng viên đều sáng lên!
Mặc dù ánh sáng từ video hơi tối, nhưng mặt nam chính, mọi người vẫn nhận ra!
Chính là Giang Diệc Thừa!
Trời ạ!
Không nghĩ tới, Giang thiếu khẩu vị nặng như vậy, chơi khác người như vậy.
Tức khắc…
Một ít phóng viên có lực liên tưởng tốt, đột nhiên linh quang chợt lóe.
Không phải là…
Bởi vì thân thể Diệp tiểu thư không tốt, không thỏa mãn được vị thiếu gia này, mới vắng vẻ kiều thê, đi ăn trộm?
Dưới âm thanh mãnh liệt, Giang Diệc Thưa bị ánh mắt ái muội của mọi người nhìn, khuôn mặt tuấn tú đã đen như đít nồi.
“Nhìn cái gì? Cắt ghép thôi, đây không phải tôi!”
Vân Khuynh không để ý tới hắn, cắn cắn môi, lại nói: “Video này có thật không, hoan nghênh mọi người tới kiểm tra.”
“Như mọi người đã thấy. Đủ loại hành vi phản bội hôn nhân của Giang tiên sinh, đã xảy ra nhiều lần. Mà buổi chiều hôm qua lúc tôi đi tìm anh ta, đã tận mắt nhìn thấy…”
“Câm miệng! Diệp Vân Khuynh, cô câm lại cho tôi!”
Vân Khuynh còn chưa nói xong, Giang Diệc Thừa đã ngắt lời.
Bộ dáng phẫn nộ kia, quả thực muốn xé xác nàng ngay lập tức!
Mấy người đàn ông mặc áo đen lanh lẹ chặn hắn lại.
Giang Diệc Thừa bị giữ lại, ánh mắt giận dữ nhìn Vân Khuynh, khuôn mặt tuấn tú đã vặn vẹo giống như ác quỷ.
“Diệp Vân Khuynh, cô bịa đặt đủ chưa!?”
Vân Khuynh nhếch môi: “Tôi có bịa đặt hay không, trong lòng anh rõ ràng. Mấy chuyện dơ bẩn đó của mấy người, thật cho rằng tôi không biết?”
Con ngươi Giang Diệc Thừa hiện lên hung ác nham hiểm, nhìn nàng như nhìn người chết.
Vân Khuynh bị ánh mắt oán độc kia nhìn chằm chằm, ngược lại cười.
Nàng buông microphone, bình tĩnh bước về trước một bước, đến gần Giang Diệc Thừa.
Trước khi người đàn ông kịp phát tác, môi đỏ Vân Khuynh khẽ nhếch, không tiếng động nói ra hai từ.
Thân thể Giang Diệc Thừa nháy mắt dừng lại.
Hắn xem hiểu, lời nàng nói là, Diệp Âm Âm, biệt thự nhà họ Diệp.
Xem ra, buổi chiều ngày hôm qua… Ả đàn bà này, thực sự đã thấy rồi!
Chỉ sợ, còn ghi lại nữa.
“Leng keng –“
Tới tầng một, trong mắt Vân Khuynh lóe ra tia giảo hoạt.
Cửa vừa mới mở ra một nửa —
“Diệp tiểu thư!”
“Diệp tiểu thư từ từ…”
Âm thanh ồn ào quen thuộc, lại gần.
Không phải đâu?!
Vân Khuynh nhìn thấy chiếc xe Rolls-Royce màu đen, trong lòng vui vẻ, đang chuẩn bị đi qua —
“Diệp tiểu thư! Giang thiếu ngoại tình, chẳng lẽ không phải lỗi của cô sao?”
Bỗng nhiên, một giọng nữ bén nhọn, xuyên qua mọi người, vang lên.
Bước chân Vân Khuynh dừng lại.
Nàng nhăn mày, quay đầu.
Đoàn phóng viên, yên lặng khó có được.
Mọi người có chút kỳ dị nhìn về phía vị đồng nghiệp nữ vừa cất cao giọng.
Chỉ thấy cô gái kia trang điểm vô cùng quyến rũ, nâng bàn tay sơn móng màu hồng, che miệng cười.
“Loại đàn ông cực phẩm như Giang thiếu, vốn nên được hoan nghênh. Diệp tiểu thư không có mị lực để giữ, sao còn đẩy sai lầm lên người anh ấy?”
Đây… là người nào a!?
Vân Khuynh nhìn cô gái kia, nhất thời cạn lời.
“A. Lý ca,” mà lúc này, trong đoàn phóng viên, một thanh niên trẻ tuổi kéo tay tiền bối bên cạnh mình, nói thầm: “Cô, co ấy sao lại nói vậy a?”
Việc này, rõ ràng là vị Giang thiếu kia sai. Nghĩ đến vừa rồi mình lên án sai người, thanh niên thấy rất hổ thẹn.
Vị mỹ nữ này, vừa rồi còn nói đòi “công đạo” mà, hiện tại, sao lại…
Người được gọi là Lý ca kia liếc mắt nhìn tay mơ này một cái, căn bản không muốn nhiều lời.
Mà lúc này, nữ phóng viên kia vẫn còn tiếp túc: “Diệp tiểu thư xúc động ly hôn, phụ nữ đã qua tay một người, còn có đàn ông nào muốn…”
Vân Khuynh quả thật giận quá hóa cười.
Nàng hơi hé miệng, vừa định nói vậy thì liên quan gì đến cô.
Bỗng nhiên, một quầng sáng chiếu tới.
Giây tiếp theo.
Một chiếc xe màu đen lóe ra, thẳng tắp đi về phía mọi người!