Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 149 :

Ngày đăng: 17:08 30/04/20


Edit: NHY



Beta: Mạc Khinh Vũ



Vân Khuynh ánh mắt vi diệu liếc Triệu Thành Nam một cái, cười nhạo nói.



“Thủ lĩnh Triệu lo nhiều rồi.” Nàng gợi môi, trong giọng nói ý trào phúng mười phần.



“Tôi là một người ngoài, tay không duỗi được dài như vậy.”



Vân Khuynh không chút để ý đáp lại, mà Triệu Thành Nam trông thấy bộ dáng nàng ra vẻ ta đây, cảm giác máu nóng xông lên ——



Đầu óc không kịp vận hành, liền đem lời nói trong lòng buột miệng thốt ra.



“Trừ bỏ cô, ai còn biết khối ngọc bội kia?”



“Ồ?” Vân Khuynh đột nhiên nheo mắt, nghiền ngẫm nói.



“Ngọc bội, ngọc bội không gian trong truyền thuyết của anh, tôi sao có thể biết?”



Nàng nói, đồng tử hơi ngưng, sắc bén lóe lên.



“Chẳng lẽ… khối ngọc bội kia có liên quan tới tôi? Là anh từng hướng tôi nói muốn……”



“Không phải!”



Nhưng mà, còn không để Vân Khuynh nói ra “suy đoán”, Triệu Thành Nam phản ứng lại đã lạnh giọng đánh gãy nàng.



“…… Là tôi lỗ mãng.”



Gã chịu đựng xúc động hộc máu, trái lương tâm mà nhận sai——



Nhìn dáng vẻ, việc này phỏng chừng thật cùng tiện nhân này không có quan hệ gì.



Việc cấp bách, là bóp tắt mấy lời đồn thổi đáng giận kia.



Nghĩ, Triệu Thành Nam vẫy vẫy tay: “Hai vị, tôi đi trước ……”



“Từ từ.”



Giây tiếp theo, Vân Khuynh lạnh lùng mở miệng, đột nhiên lại khẽ cười nói.



“Thủ lĩnh Triệu nếu tới, không bằng thương lượng giải quyết vụ cá cược hôm qua như thế nào đi.”



!



Triệu Thành Nam trong lòng rung mạnh, lúc này mới nhớ tới việc kia.



Nhưng, một phần ba thế lực cùng nhân tài vật tư, gã sao có thể trắng tay cắt nhường?



Không nghĩ tới, mình vừa muốn đi xử lí lời đồn đãi, tiện nhân này liền nhân lúc cháy nhà hôi của!



Triệu Thành Nam âm thầm cắn răng, ngoài cười nhưng trong không cười đánh Thái Cực.



“Loại việc lớn này không thể qua loa, hay là để sau lại nói.”



“Ai.” Không ngờ, gã vừa mới nói xong, Tôn Thuận vẫn luôn không lên tiếng đã mở miệng.



“Thủ lĩnh Triệu, việc này quả thật phải thận trọng, nhưng chương trình quá nhiều, càng nên thương lượng sớm chút a.”



“Ông!”



Nghe vậy, Triệu Thành Nam chỉ cảm thấy tức giận quay cuồng, chịu đựng xúc động hộc máu mới miễn cưỡng áp chế xuống.



“…… Được, vậy đêm nay!”



Ném lại câu này, gã lập tức đạp cửa mà đi ——



Phi!




Trên mặt lại vẫn là sắc thái bình tĩnh.



Chỉ có Triệu Thành Nam im lặng không nói, sắc mặt xám trắng.



Thẳng đến khi Giang Nam căn cứ bắt đầu “chia đất” ——



Dị năng giả căn cứ Ma Đô sốt ruột mà gọi gã một tiếng: “Thủ lĩnh!”



Triệu Thành Nam tử khí trầm trầm mà nâng mắt, mới phát hiện là Ninh An?!



“Làm sao?” Gã ách thanh mở miệng.



Ninh An thấp giọng nói: “Đối phương muốn khu Đông, vật tư cùng dị năng giả bậc trung không ít……”



Không thể đem cho khối thế lực này!



Nghe vậy, khuôn mặt Triệu Thành Nam trầm xuống đến hù người, trong lòng lại là thấp thỏm mười phần ——



Không có không gian, gã sao có thể chống lại tiện nhân kia cùng Tôn Thuận?!



Một người cùng cấp, một người cao hơn so với gã hai cấp!



Dù sao, căn cứ Giang Nam cách nơi này một khoảng cách, tiếp nhận và bảo đảm còn cần một đoạn thời gian.



Chờ tiện nhân kia đi trước, gã lại nghĩ cách kiếm lại một phần!



Việc cấp bách, là phải cưỡng chế người rời đi!



Triệu Thành Nam ngăn chặn xúc động không muốn thừa nhận kia, cảm xúc tựa như “Khủng hoảng”, trong miệng tùy ý nói.



“Có thể.”



Cái gì!?



Chúng dị năng giả Ma Đô kinh hãi, thậm chí hoài nghi thủ lĩnh nhà mình là điên rồi.



Nhưng mà, lời nói rơi xuống, Vân Khuynh liền lập tức tiếp lên.



“Được, sảng khoái.”



Nàng nói, lại lấy ra một phần hiệp nghị.



Vì thế, ở trong những ánh mắt phức tạp của dị năng giả liên can đến Ma Đô, trần ai lạc định.



*



Hơn mười ngày sau.



Một đợt người căn cứ Giang Nam đến căn cứ Ma Đô, tiếp nhận thế lực khu Đông.



Trong đó, cường giả đông đảo, thậm chí có mấy người cấp 6 thực lực cùng Triệu Thành Nam không phân cao thấp.



Càng đáng sợ chính là, đội người này dọc theo đường đi quét sạch tiểu thế lực rải rác, đem mảnh đất giảm xóc giữa hai căn cứ, đều biến thành thuộc quyền sở hữu của “Giang Nam”.



Cái này, không chỉ làm cho mưu kế của Triệu Thành Nam thất bại toàn bộ, mà còn khiến ngay cả căn cứ Ma Đô cũng gặp phải nguy hiểm bị thâu tóm!



Triệu Thành Nam nôn nóng đến hỏng mất tự nhiên không cần phải nói.



Một đầu khác.



Tiểu đội Vân Khuynh cùng Lục Tiêu nguyên bản mang theo, đã bước lên hành trình trở về.



Lúc này, giữa đêm khuya.



Trong xe, hai người đối diện nhau.



Áo blouse trắng ném ở một bên, bàn tay khớp xương rõ ràng của người đàn ông đặt ở áo trong, từ từ từng chút một cởi bỏ cúc áo ——