Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 151 :

Ngày đăng: 17:08 30/04/20


Edit: Quỳnh Cửu



Beta: Mạc Khinh Vũ



Trong phòng khách của linh đường, di ảnh của mẹ Triệu được đặt ở ngay giữa bàn.



Bố Triệu ngồi phịch trên sofa, không nhúc nhích.



“Ba!”



Triệu Thành Nam bước bước dài tới lại phát hiện ra người đã không còn thở nữa.



Mà bên kia là bình thuốc ngủ màu trắng, còn thêm một phong thư dài ——



“Trước đây ta đã nghe nói con có một cái không gian có linh tuyền. Ta hỏi con, con lại nói không có.



Nhưng con là con ta!



Con nói không sai, ta liếc mắt một cái là có thể thấy được.



Ta nghi ngờ khoảng thời gian mẹ con bị cắn rõ ràng là con có khả năng để cứu chữa bà ấy, vì sao lại chọn im lặng?



Con còn nhớ lúc mẹ con đi để không bị biến thành tang thi hại chúng ta đã cầm dao tự sát ư?



Ta vốn muốn đi cùng bà nhưng bà ấy đã xin ta, cầu ta ở lại chăm sóc cho con.



Còn con cứng cánh rồi lại chạy đi bỏ mình người cha già là ta ở nhà.



Con nói con đang kiến thiết, thật ra, cũng chỉ làm cho căn cứ tốt lên mà thôi.



Nhưng ta vẫn còn tin tưởng, con đang làm đại sự, càng ngày càng kiêu ngạo vì con trai mình!



Mãi cho đến khi ta biết đến chuyện không gian…



Mấy ngày này ta rất nhớ mẹ con, cả ngày lẫn đêm đều như bị dày vò.



Ta đi rồi, chỉ mong con có thể ngày càng phát triển, làm thủ lĩnh đúng cách.



Ta ở cõi âm sẽ thay con xin lỗi mẹ con!”



“Rầm ——”



Thấy phong di thư đó, Triệu Thanh Nam đại loạn!



Những kĩ ức vỗn đã phai mờ bỗng cuồn cuồn hiện lên ——



Lúc đó khi gã chạy về tới nhà thì mẹ đã bị tang thi cắn bị thương mất rồi, nếu như tùy tiện cứu mẹ sẽ bị bại lộ có không gian!



Sở dĩ…



Việc này vẫn là bí mật trong lòng Triệu Thành Nam.



Gã không ngờ rằng lão nhân cuối cùng lại đoán ra được chân tướng, lại vì vậy mà tự sát!



Mà câu chữ để lại lại chuẩn xác chọt chúng chỗ nhột của Triệu Thành Nam.



Trong lúc nhất thời gã vừa đau khổ vừa tức giận ——



Thật ra con người bị tang thi cắn vốn là phải chết.



Tự mình ra tay thì mẹ cũng chỉ có một kết cục định sẵn mà thôi.



Vì sao ba lại không hiểu được như thế?!



Gã nghĩ, không ngừng tìm lý do cho mình.



Bỗng nhiên vầng sáng lóe lên: “Đúng thế! Đều do lời đồn mà ra!”



Triều Thành Nam đổ toàn bộ trách nhiệm lên người truyền lời đồn, lửa giận hừng hực phát ra!



Mấy ngày sau.



Gã bắt đầu liên tục tìm dị năng giả tung lời đồn, thậm chí còn giết chết người nhìn giống với người đang tìm.



Cả căn cứ Ma Đô lâm vào khủng hoảng.



Dưới cơn sóng ngầm kẻ có mưu đồ càng nhanh chóng hành động.



*
Trong lúc nguy cấp, Triệu Thành Nam phóng hỏa long đại chiêu, một bên đánh cho tang thi cấp 7 một phát, vừa nói.



“Ninh An, chỉ có cô là tốt với tôi.”



Ninh An nghiêm túc: “Thủ lĩnh, đây là… Á!”



Nhưng mà lời còn chưa nói xong, Triệu Thành Nam đột nhiên ra tay, đẩy cô một cái ——



Đúng lúc Ninh An đang định bò dậy thì bị tang thi thịt mất.



“Cô gái tốt, tôi sẽ nhớ kĩ cô!”



Gã hô to, chạy nhanh về hướng khác.



Thực lực Ninh An không tốt, mang theo chi cho mệt.



Chẳng bằng kéo cô ta làm nệm lưng, tiết kiệm năng lượng!



Đi chuyến này, Đông sơn tái khởi, đội mồ sống dậy!



Triệu Thành Nam khoái trá nghĩ, vừa định bò vào trong xe ——



“Rầm!”



Không ngờ rằng.



Một tang thi chạy trốn đột nhiên từ cửa sổ bò ra, há miệng cạp lấy cổ hắn!



“Á!”



Triệu Thành Nam trợn mắt, bị tang thi tha về đám tang thi kia.



Một ngày một đêm sau.



Người đã trở thành đống thịt nát bỗng nhiên mọc răng nanh dài!



*



Căn cứ Giang Nam, phòng làm việc



Vân Khuynh quét qua báo cáo phía căn cứ Ma đô đưa tới ——



“Trong căn cứ Ma đô hoàn toàn loạn rồi.”



“Thuộc hạ chờ khu Đông bắt tay vào cưỡng chế sát nhập, thu toàn bộ quyền về.”



“Triệu Thành Nam mất tích bên ngoài thành…”



Khi nghe thấy quá trình Ninh Anh cứu được Triệu Thành Nam, khóe miệng nàng không khỏi giật giật.



Cảnh tượng như này, quen nhở?



Vân Khuynh oán thầm, lại hơi lo lắng.



Thật ra từ lúc nàng tiếp nhận khu Đông, hướng đi của căn cứ Ma đô căn cứ Giang Nam đều rõ trong lòng bàn tay.



Triệu Thành Nam bị thủ hạ phản bội, cũng có công góp củi thêm lửa của nàng.



Chỉ là, kế hoạch trong tình thế loạn lạc này của vị “Khí vận chi tử” ấy lại xuất hiện tình trạng ngoài ý muốn.



Nghĩ vậy Vân Khuynh thở dài, quay đầu liếc mắt với Lục Tiêu.



“Anh thấy thế nào? Chạy thoát, lại còn…”



Nhưng mà.



Lục Tiêu lãnh đạm trả lời, lại buồn buồn dựa đầu vào hõm cổ nàng, cắn một phát lên xương quai xanh.



“Em..”



Vân Khuynh bị ôm lấy, khí đen lượn lờ, thiếu chút nữa đã bị hắn kéo vào cơn mê hoặc ——



“Lão đại!”



Giây tiếp theo, tiếng báo cáo đầy lo lắng vang lên ngoài cửa



“Có đại quân tang thi xuất hiện, đang tiến gần về phía căn cứ!”