Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 164 :

Ngày đăng: 17:08 30/04/20


Editor: Quỳnh Cửu



Nhưng mà, thiếu nữ lần đầu tiên cảm nhận được loại tư vị này dần mất đi toàn bộ lý trí.



Tứ chi bị hung hăng chế trụ, hắn siết lấy cằm nàng –



Không thể lộ răng nanh, chỉ có thể làm như vậy, thưởng thức từng chút một.



Nuse cẩn thận kìm nén xúc động muốn cắn nàng lần nữa, nàng lại không buông tha hắn đòi hỏi nhiều ơn..



Cuối cùng, người đàn ông bị khiêu khích nãy giờ cũng không thể nhịn nữa mà cắn đôi môi đỏ mọng của nàng.



Máu của cả hai hòa quện vào nhau.



Trong nháy mắt, cảm giác thân mật dâng lên tới đỉnh điểm, để cho nhau cảm nhận được niềm vui chưa từng có trước đó..



*



Chờ Vân Khuynh thanh tỉnh lại lần nữa, đã là sáng hôm sau.



Mà khi nàng vừa mở mắt, lại phát hiện ra mình đang bị Nuse ôm vào lòng.



“Tỉnh?”



Giọng trầm thấp mang theo nụ cười châm biếm, người đàn ông tuấn tú mị hoặc đang rủ mắt nhìn nàng.



Trong nháy mắt —



Tất cả kí ức đêm qua xộc thẳng lên não, mi cô rung rung, khuôn mặt tươi cười lập tức đo bừng.



Mất hết cả mặt mũi rồi huhu!



Nhưng mà, người đàn ông xấu bụng nào kia vẫn không tha cô như cũ.



Đầu ngón tay thon dài khẽ nâng cằm thiếu nữ lên, hắn nheo mắt, ép nàng nhìn mình –



Môi mỏng còn hơi sưng, càng đỏ thắm mị hoặc.



“Thấy chưa?”



Vân Khuynh nheo mắt, có chút ngượng ngùng quẫn bách, nội tâm không khỏi thầm ón-



Rõ ràng huyết tộc có khả năng tự chữa bệnh nhanh chóng, hắn lại còn cố tình không xử lý, ý muốn cô nhìn chút “nghiệp” do mình làm ra?!



Vân Khuynh suy nghĩ, nhớ lại tối qua người kia hình như cũng cắn mình, liếm liếm môi theo bản năng.



Ánh mắt của Nuse sẫm lại, đầu ngón tay ngăn lại động tác của nàng: “Đừng nghịch, ngoan!”



Vân Khuynh hơi dừng lại, dứt khoát cho vò đã mẻ lại còn sứt luôn, chơi tới bến.



Nàng quăng sạch ngượng ngùng, nhẹ nhàng cắn lên ngón tay hắn.



Sau đó, chớp mắt một cái.




Trong phong yến hội của lâu đài cổ Giovanni, đám khách hắc ám đang tụ tập.



Một đám huyết tộc xuất thân tầm trung tụ hôi, tay cầm ly máu tươi đi lung tung, cười cười nói nói.



Mà đám khách quý lại dè dặt đứng ở khu vực trung tâm, bên người là các nữ huyết nô xinh đẹp, nói chuyện giao tiếp với người quen.



Đột nhiên.



Tiếng ồn ào vang lên, chủ nhân xuất hiện —



Chỉ thấy một người đàn ông phong độ anh tuấn, dẫn theo một vị giai nhân, đi từ trên lầu xuống.



“Hoan nghênh các vị!”



Nhất thời, trong sảnh vang lên tiếng chúc mừng.



Steve tươi cười, dừng trước một đám huyết tộc.



“Tối nay sẽ là lễ đính ôn của gia tộc Giovanni và Ventrue.”



“Cũng là ngày gia tộc Ventrue tuyên cáo xuất thế, từ nay, kết liên minh, cùng tiến cùng lùi.”



–quào.



Lần này, không ít huyết tộc hít sâu một hơi.



Lúc nhìn thiếp mời thấy nhà gái là người của gia tộc Ventrue lánh đời, bọn họ đã kinh ngạc vạn phần.



Lại không ngờ rằng, bữa tiệc đính hôn này, Ventrue còn tuyên cáo xuấy thế, hơn nữa còn kết kiên minh với tộc Giovanni!”



Xem ra sau này, thế lực của Giovanni trong huyết tộc sẽ càng lớn mạnh.



Nhất thời, ánh mắt nhìn về phía Steve lại càng nồng nhiệt hơn.



Steve vui mừng trong lòng, quay đầu nói với Alice: “Bảo bối, em giới thiệu với mọi người chút đi.”



“Được.”



Alice có chút choàng váng, cô ta không ngờ rằng, sẽ có một ngày —



Cô ta, hậu duệ đời thứ 3 của một gia tộc thợ săn vampire, lại chìm đắm trong ánh mắt hâm mộ của một đám vampire có thực lực mạnh mẽ!



Nhất thời, Alice hơi khẩn trương run rẩy.



“Các vị, tôi là… Celia. Ventrue/”



Cô ta vừa run sợ vừ hưng phấn nhớ tới cái tên đó, nhưng mà, lúc vừa “tự giới thiệu” xong —



Một giọng nữ thanh nhã vang lên: “À há?!”



“Cô là Celia. Ventrue, thế tôi là ai?”