Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 186 :

Ngày đăng: 17:08 30/04/20


《Chương 186》



DÂN QUỐC TUYỆT LUYẾN: CÔNG LƯỢC QUÂN PHIỆT MÁU LẠNH (10)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸



Lục Thiếu Ngự hiếm khi ngẩn ra, lần đầu tiên trong đời có cảm giác không biết nên khóc hay cười.



Vì thế.



Người đàn ông hơi rũ mắt, tầm mắt khóa chặt cô gái xinh đẹp này --



Cặp mắt kia toát ra sự giảo hoạt, nhìn hắn không hề chớp mắt... Chỉ có thân ảnh ngược của hắn.



Sau đó, nàng nắm lấy cổ tay hắn, đầu ngón tay khẽ động.



Trong lòng Lục Thiếu Ngự vừa động, phối hợp mở lòng bàn tay ra.



Giây tiếp theo.



Lại thấy nàng cong khóe môi, liếc xéo hắn, đột nhiên cúi thấp đầu xuống.



...Đem gương mặt gần sát lòng bàn tay ấm áp của hắn, nhẹ nhàng cọ cọ.



Ánh mắt người đàn ông tối sầm.



Trong chớp nhoáng, hắn nắm lấy cánh tay Vân Khuynh, cúi người xuống.



Cúi đầu hôn lên môi nàng.



Vân Khuynh có chút không kịp phòng ngừa, trong giây lát lại chủ động vòng tay ôm lấy cổ hắn.



Tư thế này, kỳ thật...



Có hơi khó chịu.



Trong lúc hôn môi, nàng có chút mơ màng nghĩ.



Giây tiếp theo, hô hấp lại bị hắn nuốt hết.



Độ ấm nóng rực từ trên môi truyền đến, trong sự thân mật cực hạn, đốt cháy hầu như không còn...



*



Đoan Ngọ, bảy giờ tối, Bách Nhạc môn.



Tối nay, đại soái quân Giang Nam Hứa Quảng Hào mở tiệc ở lầu bốn, mời các nhân vật chính khách nổi tiếng.



Lúc này.



Trước cửa Bách Nhạc môn, đậu đầy các xe hơi xa hoa của khách dự tiệc. Mấy người hầu đã được huấn luyện đang ở dưới lầu cung nghênh, đưa các vị khách tôn quý lên lầu bốn.



Trong sảnh yến hội có hình tròn, được trang hoàn nguy nga tráng lệ. Giữa sân phát ra âm nhạc du dương, đèn treo thủy tinh hoa lệ, ăn uống linh đình.



Lúc này.



Hứa Quảng Hào đang đứng ở trung tâm yến hội, người đầy khí chất thô lỗ, lại cố tình ăn mặc một thân âu phục, học bộ dáng nho nhã.



Trong lúc nhất thời, không ít người đều âm thầm phỉ nhổ.



Chỉ là ngại thân phận, mặt ngoài chỉ có thể trái lương tâm mà khen tặng ông ta.



Đương nhiên, cũng có khách khứa chú ý tới đôi nam nữ trẻ tuổi bên cạnh Hứa Quảng Hào --




Rốt cuộc bởi vì tại đây đều là nhân sĩ thượng lưu, rất nhanh, mọi người đã bình tĩnh lại --



Nhưng mà, lại không ai chú ý tới.



Khoảnh khắc bọn họ ngây người trong nháy mắt kia, có một thân ảnh mảnh khảnh hiện lên.



Thừa dịp Lục Thiếu Ngự hấp dẫn ánh mắt, đã lặng yên tiến vào sảnh yến hội...



Lúc này, thu hút sự chú ý của một đám người, chính là sự chạm mặt của vị thiếu soái phương bắc này và Hứa đại soái Giang Nam.



Mọi người đều trừng mắt.



Hứa Quảng Hào cũng áp xuống vẻ mặt kinh ngạc, dũng cảm mỉm cười đi qua.



Lục Thiếu Ngự tiến lên vài bước, gật gật đầu.



"Hứa đại soái, ngưỡng mộ đã lâu. Mấy tháng nay công việc bận rộn, chưa từng bái phỏng ngài, là tôi đã thất lễ..."



Lễ tiết đúng chỗ, tư thái mười phần.



Thoáng chốc, liền đưa sự châm chọc mà Hứa Quảng Hào đã chuẩn bị từ sớm nghẹn trở về.



Dự định "Ra oai phủ đầu" của Hứa Quảng Hào bị nuốt xuống, cười cười bày ra vẻ rộng lượng.



"Có gì đâu chứ? Lục thiếu soái thật là khách khí quá..."



Ông ta nói xong, kìm tức giận lại, khích lệ đối phương vài câu --



Mặc dù trong lòng Hứa Quảng Hào, xác thật cũng không thể không thừa nhận sự xuất sắc của Lục Thiếu Ngự.



Ai.



Không nghĩ tới lão già Lục Quảng Bác kia, thật đúng là sinh được một đứa con trai tốt!



Còn ông ta, thê thiếp đông đảo, lại không có được một người độc đinh...



Nhất thời, trong lòng Hứa Quảng Hào càng giận, chỉ cảm thấy ông trời bất công.



Mà bên cạnh ông ta.



Hứa Song Song khẽ nhếch miệng, lại còn có chút giật mình kinh ngạc nhìn Lục Thiếu Ngự.



- ----



Tác giả:



PS. Tiểu kịch trường



Khuynh Khuynh: Anh đi trước đi.



Lục Thiếu Ngự:?



Khuynh Khuynh: ^__^



( hào quang của vai ác + che dấu bóng dáng thành công)



Hỏi: Tại sao lại không trực tiếp vào luôn?



Đáp: Bởi vì muốn bất ngờ dọa tra nam nhảy dựng.



^-^-^-^-^-^-^-^-^-^



Dương: Có vẻ như tiện nữ chuẩn bị đổi mục tiêu ^^