Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện
Chương 19 :
Ngày đăng: 17:06 30/04/20
Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ
Giang Diệc Thừa khinh thường liếc mắt nhìn nàng một cái, “Hạng mục ‘Địa Vương’ lần này, tập đoàn họ Diệp và tập đoàn họ Giang cùng khai thác.”
“Đúng là có việc này.” Diệp Bỉnh Hiên nở nụ cười tuấn nhã, phụ họa: “Cho nên một phiếu này của Giang thiếu cũng được tính.”
Hai người liếc nhìn nhau một cái, tuy không thích lẫn nhau, nhưng vì xử lý tiện nhân Diệp Vân Khuynh, lại đạt thành nhất trí.
Thế là, kết quả đã có.
Quá buồn cười!
Kẻ ăn trộm Diệp Âm Âm, dưới sự hộ tống của hai người đàn ông của cô ta, thế mà lại thành một con người xuất sắc.
Tuyên bố kết quả xong, Diệp Âm Âm vui vẻ chạy về phía Giang Diệc Thừa: “Thừa ca ca!”
Tiếng kêu to thân mật này, đúng là uyển chuyển yêu kiều đến vô cùng.
Giang Diệc Thừa ôm chặt cô ta. Mà Diệp Âm Âm si ngốc ngóng người đàn ông xuất hiện như thiên thần, ánh mắt nhu nhược động lòng người kia, đã say rồi.
Hai người đối diện, ánh mắt quả thực dính nhớp đến mức người ta không dám nhìn thẳng. Điều này, làm tất cả mọi người đều nhận ra một nam một nữ này không thích hợp.
Lại liên tưởng tới, Giang Diệc Thừa, không phải chồng trước của đại tiểu thư sao? Sao lại tình chàng ý thiếp với chị Tiểu Tiểu như thế?
Nghĩ như vậy, mọi người nhất trí chuyển ánh mắt về hướng Vân Khuynh.
Chỉ thấy đại tiểu thư luôn đoan chính thanh nhã, có chút hoảng hốt nhìn bọn họ, trong mắt đẹp, hình như là ảm đạm không thể giấu.
Nhưng, nàng lại ngửa đầu như cũ, không để thất thố chút nào.
“Việc hôm nay, tôi nhớ kỹ.”
Đột nhiên, Vân Khuynh nhếch môi, tạo thành độ cong châm chọc.
Tiếp theo, nàng xoay người, lưu loát nện bước như cũ, ngạo nghễ rời đi.
Nhưng, khoảnh khắc nàng nghiêng đầu lộ ra giọt nước mắt ẩn hiện trên má, lại làm rất nhiều người thương xót.
Lý Dĩ San hung hăng “xùy” một cái: “Thứ đồ chơi quỷ gì!” Cũng không quay đầu lại, phủi tay đi rồi.
Nhiều năm như vậy, tập đoàn họ Diệp, lần đầu tiên làm cô thất vọng buồn lòng đến vậy.
Loại người thừa kế như Diệp Bỉnh Hiên…
Mà không ít nhân viên còn dư lại, nhìn ba người “ân ái” kia, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Khi nói, cặp mắt đào hoa nhiếp người nhẹ nhàng câu lên, hiện ra kiêu ngạo và tà tứ đến cực hạn.
“Tôi và Diệp gia chủ đang nói chuyện, hình như còn chưa tới phiên cậu mở miệng?”
“Ngài…” Khuôn mặt tuấn tú của Giang Diệc Thừa lập tức khó coi.
Nhưng cũng không dám nói cái gì nữa.
Người đàn ông này nói không sai.
Tuy rằng, trên thực tế, Bùi Quân Mịch chỉ lớn hơn hắn vài tuổi, nhưng thủ đoạn tàn nhẫn, sớm đã đăng quyền đoạt vị, khống chế toàn bộ nhà họ Bùi.
Với người còn đang giãy giụa ở vị trí thừa kế như hắn và Diệp Bỉnh Hiên mà nói, căn bản không phải một thế giới.
Nhưng, kể cả hắn không thể trêu vào Bùi Quân Mịch, cũng tuyệt đối không thể để người đàn ông này thừa nước đục thả câu với Âm Âm!
Nhớ tới ngày đó, Diệp Âm Âm trở về nói với mấy người hình như Bùi Quân Mịch có hứng thú với cô ta, Giang Diệc Thừa lòng đầy cảnh giác.
Lúc này, cha con nhà họ Diệp cũng nhíu mày nhìn lại, vừa đối diện, đều thấy lo lắng trong mắt nhau.
Nếu hôm nay, Bùi Quân Mịch muốn làm gì Âm Âm, bọn họ…
Nhưng mà, “Diệp gia chủ, nếu đã vậy, chúng ta gặp lại tại buổi đấu giá.”
Không đợi bọn họ não bổ thêm cái gì, Bùi Quân Mịch nói một câu tuyên chiến cực kỳ không khách khí, xoay người, rời đi không chút lưu luyến.
Chỉ còn lại ba người đàn ông, xấu hổ ngồi xuống.
Mà phía sau họ, người đang được che chở – Diệp Âm Âm, trong mắt hiện lên tia phức tạp.
Không nghĩ tới, mình lại vô tâm trêu chọc một người đàn ông khác, chỉ là, bên người mình sớm đã có mấy người anh trai, cũng chỉ có thể cô phụ hắn thôi…
Lúc này.
Bùi Quân Mịch rời đi, lực chú ý căn bản không ở trên người Diệp Âm Âm.
Hắn trở lại khu vực của nhà họ Bùi, tư thái tùy ý ngồi xuống, hơi nghiêng đầu, khuyên tai màu đen hình như hơi lóe sáng.
“… Nhìn Diệp Âm Âm lâu như thế, không bỏ được sao?”
Tiếng nói nhẹ nhàng, bỗng dưng vang lên bên tai Bùi Quân Mịch. Nhưng, bên người hắn lại không có một bóng người…?
PS: Tính kế và phản tính kế, đã có thiên sứ nhỏ nào đoán ra chân tướng chưa?