Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 196 :

Ngày đăng: 17:09 30/04/20


《Chương 196》



DÂN QUỐC TUYỆT LUYẾN: CÔNG LƯỢC QUÂN PHIỆT MÁU LẠNH (20)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸



Người đàn ông lạnh lùng tuấn mỹ nghe vậy, khó có được mà cong môi mỏng.



Tầm mắt yên lặng khóa chặt nàng, đột nhiên nhớ tới buổi tối kia ——



Trong bóng đêm, đột ngột xuất hiện một cô gái tuyệt mỹ, lướt gió mà đến.



Lại làm hắn cảm thấy quen thuộc một cách kỳ lạ… Tâm chợt động.



Vì thế, nàng chỉ dùng hai phát súng, đã hoàn toàn xâm nhập vào thế giới của hắn.



Ánh mắt Lục Thiếu Ngự càng tối, ngữ khí trầm thấp ——



“Trước sau như một, xuất thần nhập hóa.”



Nghe vẫn hờ hững như thường, nhưng lại… Toát ra sự khen ngợi.



Cặp mắt đào hoa ẩn giấu thần sắc lãnh tuyệt kia, nhìn thẳng vào cô gái, nhuộm ý cười nhàn nhạt.



Giống như băng tuyết tan rã lại tỏa ra hơi thở tà mị.



Nàng đối diện với ánh mắt sâu thẳm của hắn, không khỏi cong môi.



Đúng là… Lam nhan họa thủy.



Tầm mắt giao nhau trên không trung.



Vân Khuynh mỉm cười nhìn Lục Thiếu Ngự, lại lần nữa âm thầm khẳng định định nghĩa về người yêu nhà mình, không kiềm được lại đùa giỡn một câu.



“Nhận xét của Lục thiếu soái, thật đúng là làm tôi… Thụ sủng nhược kinh.”



Lại không ngờ.



Mới vừa nói xong, ánh mắt hắn u trầm nhìn lại nàng, thấp giọng nói.



“Em xứng đáng được khen ngợi.”



Chỉ là mấy chữ lạnh nhạt, chớp mắt đã đâm vào lòng Vân Khuynh.



Một khắc kia, nàng rũ mí mắt xuống che giấu đi cảm xúc dao động.



Lại nâng mắt, Vân Khuynh vẫn không áp xuống độ cong bên môi.



Vẫn luôn vô tình chạm vào lòng nàng như vậy.



Thật là… Thua luôn.



Nàng thầm mắng, mang theo chút ý vị thảo phạt mà nhìn Lục Thiếu Ngự, lại đối diện với cặp mắt sâu thẳm kia.



Bốn mắt nhìn nhau.



Trong ánh mắt giao nhau ngắn ngủi, ấm áp dâng lên, chỉ trong giây lát đã chậm rãi chảy xuống trái tim hai người.



Nhất thời không nói chuyện, chỉ có không khí ái muội mà ôn nhu.




Nàng giơ tay lên, nhanh chóng giương súng, lưu loát bóp cò!



“Bằng ——”



Trong tiếng vang thanh thúy, viên đạn nhanh như gió hướng thẳng về phía Hứa Song Song!



Trong chớp nhoáng.



Hứa Song Song đột nhiên không kịp phòng ngừa đã hoàn toàn vứt bỏ mọi cảm xúc khác, chỉ hoảng sợ mở to mắt.



“A!!!”



Tiếng thét chói tai vang lên.



Thân mình cô nhoáng lên, muốn tránh ra theo bản năng, lại rối loạn trận tuyến, thẳng tắp ngã xuống đất!



“A ——”



Lại là một tiếng kêu thảm thiết.



Hứa Song Song chật vật quay cuồng, trong miệng còn thất thố thét chói tai.



“Tôi trúng đạn rồi, trúng đạn rồi…”



Nhưng mà, tất cả mọi người đều thấy rất rõ ràng ——



Một phát súng kia đã sớm xuyên thủng quả táo, rơi xuống mặt đất.



Vẻ mặt hiện giờ của cô, hoàn toàn là sợ hãi cực độ…



Trong lúc nhất thời.



Bên ngoài, hai quan quân Hứa Quảng Hào để lại hai mặt nhìn nhau, đều có chút hãi hùng khiếp vía.



Đại soái để vị thiên kim này lại, bọn họ chỉ có thể phục tùng an bài này, lại không nghĩ đối phương lại vội vàng muốn tìm đường chết như thế…



Giờ khắc này, bọn họ đều dự đoán được khi về nhất định sẽ bị Hứa Quảng Hào mắng, vội vàng muốn nâng Hứa Song Song dậy ——



Chỉ là…



Không đợi bọn họ ra tay, Vân Khuynh đã bước nhanh lên trước.



Nàng đứng trước mặt Hứa Song Song, vươn bàn tay mềm ra, kéo người lên vô cùng phong độ và hoàn mỹ.



“Cô…”



Lúc này Hứa Song Song đã đầu bù tóc rối, cổ họng còn vô thức phát ra tiếng rên nho nhỏ, không dám nhìn Vân Khuynh lấy một cái.



Cô ta đúng là ma quỷ, ma quỷ…!



Hứa Song Song kinh sợ run rẩy.



Giây tiếp theo.



Lại thấy Vân Khuynh cong môi, khẽ cười nói ——



^-^-^-^-^-^-^-^-^-^-^



Dương: Tra nữ nhát gan thật -_-