Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 217 :

Ngày đăng: 17:09 30/04/20


Vân Khuynh cúi đầu, chưa kịp mở miệng ——



Tô Lộ đã hát đệm mắng.



“Bệnh tâm thần à. Mấy hôm trước Vân Khuynh xin nghỉ không đi học, nộp bài tập cái quỷ gì?”



“Cậu!” Đồng An Khả nghẹn họng, khuôn mặt thanh tú thoáng chốc đỏ lên: “Nhưng, nhưng cũng phải nộp chứ!”



Vừa dứt lời, lúc này Vân Khuynh mới không chút để ý đưa tầm mắt về phía cô ta.



“Thầy cũng không có yêu cầu.”



Lúc nàng nói chuyện, ngữ điệu không chút phập phồng.



Ánh mắt không gợn sóng, bình tĩnh một cách quỷ dị.



Lập tức khiến trong lòng Đồng An Khả run lên, sinh ra một loại sợ hãi kỳ lạ muốn lùi về phía sau.



“Cậu…” Cô ta nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn, lúc này mới nhận ra khí chất của Vân Khuynh đã trở nên âm trầm không giống như xưa.



Chẳng lẽ, là bởi vì…



Đồng An Khả hơi kinh sợ, lại không khỏi cảm thấy may mắn.



Nếu không phải hai người đã thay đổi mệnh số, người gặp phải đại nạn chỉ sợ sẽ là cô ta.



Mặc dù hơi cảm thấy có lỗi đối với Thẩm Vân Khuynh.



Nhưng dựa vào khí vận của Thẩm gia tuy rằng hiện tại có chút đả kích, nhưng cuối cùng cũng sẽ bình yên vượt qua thôi…



Rất nhanh Đồng An Khả đã xây dựng tốt tâm lý cho bản thân, giọng nói cũng trở nên mềm mỏng hơn.



“Vậy thì không cần nộp bài tập nữa.”



Cô ta bày ra thái độ rộng lượng, lại nói: “Nhưng từ nay về sau trong giờ học bạn học Thẩm không nên mất tập trung nữa.”



Tô Lộ nghe vậy lại muốn nhảy lên, Vân Khuynh đúng lúc đè người lại, lạnh nhạt trả lời.



“Tôi không có.”



Mở miệng nói dối lại không hề thấy ngượng.



“Thẩm Vân Khuynh!” Đồng An Khả thấy nàng đóng kịch như vậy, cuối cùng cũng nhịn không được: “Tôi rõ ràng nhìn thấy cậu…”



Nhưng mà.



Cô ta còn chưa nói xong đã thấy nữ sinh diễm lệ kia nhướng mày: “A?”



“Thì ra lúc đang học lớp trưởng vẫn luôn nhìn tôi.”



Đột nhiên Đồng An Khả sửng sốt.



Giây tiếp theo.



Nghe thấy khắp nơi vang lên tiếng cười nho nhỏ.



Tô Lộ càng không chút khách khí trào phúng nói: “Phải đó, lớp trưởng Đồng.”



“Cậu không lo học cho tốt, mất tập trung nhìn Vân Khuynh làm gì? Chẳng lẽ cậu cũng...mê muội hoa hậu giảng đường của chúng ta?”
!!!



Giờ khắc này, tâm tình của học sinh lớp A vô cùng phức tạp.



Không nghĩ tới, hoa hậu giảng đường lại hung tàn như vậy!



Hơn nữa, còn dám ra tay với người có thế lực nhất trường.



Tô Lộ kéo bạn tốt lại, vừa bội phục vừa lo lắng.



Mặc dù thật sự là bá khí trắc lậu*, nhưng nếu muốn gây sự với Hiên Viên Vũ…



*Bá khí trắc lậu: hiểu nôm na vượt ngoài mong đợi. Ở đây có thể hiểu là cực kì có cốt khí.



Quả nhiên.



Giây lát sau, giọng nam tức muốn hộc máu vang lên: “Thẩm Vân Khuynh, sao cô dám!”



Vân Khuynh nhìn Hiên Viên Vũ đang tức đến giậm chân, lạnh nhạt nói.



“Là anh động tay trước.”



Ý là, nàng phòng vệ chính đáng.



“Cô!” Hiên Viên Vũ cắn răng: “Thẩm gia đã nửa chết nửa sống, cô còn dám đắc tội với tôi…”



Hơn nữa, Thánh Nặc cũng là sản nghiệp của tập đoàn Hiên Viên!



Nghe vậy, ánh mắt Vân Khuynh lạnh lùng, trong lòng trào phúng.



Thật ra là hoàn toàn ngược lại mới đúng.



Hiện giờ, tập đoàn Hiên Viên đã hạ quyết tâm muốn thâu tóm Thẩm thị.



Nàng khách khí với Hiên Viên Vũ thì có ích lợi gì chứ?



Còn không bằng trực tiếp xé rách mặt cho khỏe.



Nhưng cũng không thể để vị này trở về cáo trạng, gây ra nhiều phiền phức không cần thiết…



“A?” nghĩ đến đây, Vân Khuynh cong môi, cố tình nói.



“Hiên Viên thiếu gia định trở về khóc lóc kể lể với người lớn?”



Thiếu nam thiếu nữ tuổi dậy thì, luôn luôn ghét nhất là bị nói “Về mách lẻo với người lớn”.



Không ngoài dự liệu, vừa nghe thấy lời này, Hiên Viên Vũ lập tức la to.



“Nực cười, sao bổn thiếu gia có thể làm như vậy!”



Hắn ta cãi lại theo bản năng, sau khi nói xong, mới há hốc mồm.



Không cáo trạng, làm sao lấy lại danh dự đây?



Nhờ đến anh em, hoặc là…



Nhưng không đợi Hiên Viên Vũ nghĩ ra được trò gì, Đồng An Khả không chịu cô đơn ở bên cạnh liền lên tiếng, chủ động phân ưu giải nạn cho bạn trai —