Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 221 :

Ngày đăng: 17:09 30/04/20


Nghe vậy, ánh mắt Kỳ Tế tối sầm.



Đầu ngón tay khẽ động, không kiềm được chọc chọc gương mặt hơi ngước lên của thiếu nữ.



Khi nhìn vào đôi mắt đang mỉm cười kia, một loại xúc động kỳ lạ xuất hiện.



Ngay sau đó.



Hắn bỗng dưng cúi đầu xuống, thật sự… cắn mạnh lên môi nàng.



Lúc đầu hoàn toàn không hề có trật tự, chỉ giống như dã thú đang gặm cắn.



Cho đến khi Vân Khuynh nhón chân, bắt đầu dẫn dắt đáp lại hắn——



Dần dần động tác của Kỳ Tế cũng thả lỏng ra.



Như không hề có khoảng cách, môi lưỡi hai người giao hòa.



Vì thế, một cái “Cắn” này cũng dần dần trở thành một cái “Hôn”.



Chẳng qua…



Cho dù đang ở trạng thái thân mật, Kỳ Tế vẫn không nhắm mắt như cũ.



Cặp mắt đen u ám kia, cứ như vậy mà mở to.



Nhiệt độ từ cơ thể lạnh như băng của hắn thẩm thấu vào cơ thể nàng.



Đây quả thực là một trải nghiệm được “Quỷ đè người” …



Rốt cuộc, Vân Khuynh cũng nhịn không được nâng tay lên, muốn phủ lên mắt hắn.



Nhưng mà, không đợi nàng có động tác ——



Kỳ Tế nhận thấy phản ứng của nàng lại bỗng dưng tăng thêm sức lực.



Môi lạnh băng dán lên, hắn nắm lấy hàm dưới của nàng, lại lần nữa trở nên hung ác.



Được rồi.



Lần này Vân Khuynh hoàn toàn đầu hàng.



Nàng ôm chặt lấy Kỳ Tế, hô hấp đã quen thuộc với hơi thở đẫm máu kia.



Thân thể ấm áp chỉ cách quần áo, vẫn cố gắng truyền một chút ấm áp cho hắn…



*



Hoàng hôn qua đi, trời tối dần.



Bảy giờ tối, Vân Khuynh đã hoàn thành mục tiêu đương nhiên phải về Thẩm gia nghỉ ngơi.



Mỗ quỷ cũng nằm trong phạm vi nàng mang về.



Nhưng mà.



Khi Vân Khuynh chào hỏi với bảo vệ học viện xong, cũng đã thuận lợi gọi người đến đón thì…



“Anh nói… Anh không thể đi?”



Cổng sau trường, thiếu nữ mỹ lệ đứng dưới tàng cây, vờ như đang ngắm cảnh đêm.



Nhưng nếu có người đến gần sẽ phát hiện rằng ——




Còn nữ quỷ trong phòng thí nghiệm kia nữa…



Nàng hít một hơi thật sâu, âm thầm nói với bản thân không cần quá gấp gáp.



Lúc này mới mở sách ra lật xem.







Vân Khuynh ở trong trạng thái tu luyện cả đêm.



Sáng sớm, tia nắng đầu tiên chiếu vào phòng, khi nàng mở mắt ra——



Trong đôi mắt trong suốt kia, lại có thần vận khác trước!



May mắn thay.



Nguyên chủ cũng có “Cơ thể thuần âm” giống hệt “Khí vận chi nữ”, tư chất vượt xa người thường.



Thậm chí bởi vì nàng có kinh nghiệm tu luyện qua mấy đời cho nên tiến độ tu luyện đã đến mức nghịch thiên…



Nếu dựa theo tốc độ này, muốn đạt đến trình độ có thể thi triển thuật “Đổi mệnh” với Đồng An Khả có lẽ chỉ cần mấy tháng!



Vân Khuynh nghĩ, không khỏi cong môi.



…Vừa bắt đầu một ngày mới, tâm trạng của nàng cũng trở nên tốt hơn.



Nhưng mà.



Loại tâm tình vui vẻ này, sau khi trở lại Thánh Nặc không lâu đã bị phá hủy hoàn toàn ——



Sáng sớm.



Vân Khuynh mới vừa bước vào phòng học, chưa kịp nhìn thấy người yêu mình tâm tâm niệm niệm...



Chào đón nàng lại là một đống lời chất vấn ——



“Thẩm Vân Khuynh! Có phải cậu làm hay không!?”



Lớp A năm hai, Đồng An Khả đứng bên cạnh Hiên Viên Vũ, hốc mắt hồng hồng: “Có phải cậu trộm đồ của tôi hay không?”



Tư thế hưng sư vấn tội kia chốc lát đã hấp dẫn rất nhiều ánh mắt xem kịch vui.



Thẩm đại hoa hậu vậy mà lại trộm đồ?



Không thể nào?



Không ít người khe khẽ nói nhỏ.



Trước mắt bao người, Vân Khuynh nhướng mày, cười xòa.



"Trên người cậu có thứ gì đáng giá để tôi trộm à?”



———



Lời tác giả:



PS. Bàn về việc ăn trộm



Đồng: Cậu trộm kinh thư của tôi!



Khuynh Khuynh: Cậu trộm mệnh của tôi.