Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 247 :

Ngày đăng: 17:09 30/04/20


Editor: Dương Gia Uy Vũ



⛈⛈⛈⛈⛈⛈⛈⛈⛈⛈⛈⛈⛈



Hắn nhìn thấy sườn mặt của thiếu nữ gần sát, có vẻ tái nhợt như tờ giấy.



Nàng ôm hắn, khó khăn tạo ra một tầng chắn linh lực ngăn chặn vô số công kích trí mạng.



Sinh mệnh lực như bị thiêu đốt, tinh khí trong cơ thể Vân Khuynh nhanh chóng cạn kiệt. Mới qua mấy chục giây ngắn ngủi đã tiêu hao gần như không còn.



Nhưng nháy mắt khi nhìn quỷ linh đang trợn mắt kia, khóe môi nàng lại cong lên.



"Anh... Đừng hòng bỏ em lại..." Bất kể là sống hay chết, là người hay quỷ, chúng ta đều phải... cùng nhau tồn tại.



Bốn mắt nhìn nhau.



Cặp mắt quỷ u mị kia lần đầu tiên nhiễm cảm xúc giật mình.



Quỷ linh tất nhiên đã sớm không còn trái tim chân chính.



Nhưng giờ khắc này, loại cảm xúc mang tên "Đau lòng" lại điên cuồng dâng lên trong nháy mắt.



Kỳ Tế không kịp nghĩ nhiều đã trở tay ôm lấy thiếu nữ, theo bản năng siết chặt nàng vào lòng.



Một người một quỷ, tại trung tâm mưa bão sấm chớp ôm nhau chờ đợi tử vong, lại sinh ra tình ý dịu dàng.



Nhưng giây tiếp theo.



Tia chớp tím đen lập loè mang theo lực phá hoại cực lớn rốt cuộc đã xé rách tầng linh lực yếu ớt.



Trong chớp nhoáng.



Một chút huyết sắc cuối cùng trên mặt thiếu nữ cũng đã không còn, rốt cuộc nàng ngất đi. Nháy mắt đó, hai tay hắn nắm chặt, nhanh chóng phóng ra quỷ khí.



"Ầm -- đùng --"



Mưa bão sấm chớp khủng bố tấn công cực mạnh, thậm chí còn vô số lần xé rách hồn thể suy yếu của Kỳ Tế.



Nhưng hắn vẫn cố chấp lần lượt ngưng hình, chỉ vì... bảo vệ người trong lòng.



Thiếu nữ đang hôn mê nằm trong lòng ngực quỷ linh, linh lực đã trong suốt đến gần như biến mất vẫn còn tự động vận hành, bay xung quanh Kỳ Tế.



...Rốt cuộc, ý thức của Kỳ Tế cũng rơi vào bóng tối.



Lôi cầu vẫn còn đang cháy nổ, trong trung tâm lôi cầu tím đen, một người một quỷ đang hôn mê nhưng vẫn ôm chặt lấy nhau như cũ.



Cuối cùng một trận sấm sét ngang nhiên lao đến, giây tiếp theo.



Luồn sáng đen chợt lóe --



Ấn ký màu đen từ trên hồn thể của quỷ linh hiện lên. Trên xương quai xanh của thiếu nữ trong lòng ngực cũng đồng thời hiện ra dấu vết.



Sương mù màu đen quỷ dị tản ra, chỉ trong chớp mắt đã đánh tan sấm chớp mưa bão.



*



...Không biết qua bao lâu.




Cô gái xinh đẹp đến cực điểm nhàn nhạt nhìn mọi người, khí chất thanh ngạo.



Duy nhất không hợp, đó là trên khuôn mặt tinh xảo kia lại tái nhợt quá mức.



"Chào mọi người."



Trước mắt bao người, rốt cuộc nàng đã mở miệng, ngữ khí hờ hững, tựa như đúc ra từ băng tuyết.



Tuyệt mỹ, lại không hề có sinh khí.



...



Tiến trình buổi tiệc không ngừng đẩy mạnh, rốt cuộc cũng tới giai đoạn khiêu vũ hội.



Không ít nam nữ nắm tay nhau, nhớ lại khoảng thời gian còn là học sinh, không khí ái muội dần lên men.



Có thể sau lần này họp mặt này sẽ có rất nhiều đôi tình nhân mới ra đời.



...Tất cả mọi người vô cùng nhiệt tình.



Chỉ có một ngoại lệ --



Đó là ở một góc bàn dài, cô gái thanh nhã lạnh lùng đang một mình đứng lặng.



Dung mạo nàng như trăng sáng, tư thái hờ hững đến cực điểm.



Bị không khí này trấn áp, trong lúc nhất thời không có một người đàn ông nào dám lên trước bắt chuyện.



Sau một lúc lâu.



Rốt cuộc cũng xuất hiện một người dũng cảm -- đúng là Triển Dương.



"Thẩm... Gia chủ," hắn thấp thỏm nói: "Chúng ta nói chuyện được không?"



"Chuyện gì?"



Giây tiếp theo, Vân Khuynh chuyển ánh mắt về phía hắn.



Lễ nghĩa chu đáo, cảm xúc lại không hề dao động dù chỉ một chút.



Triển Dương có chút mất mát, nhìn mỹ nhân đối diện, trong mắt hiện lên một tia si mê --



Nữ tổng tài trẻ tuổi của một tập đoàn, dung mạo lại tuyệt mỹ... Tất nhiên là đối tượng lý tưởng trong mắt phái nam.



Cho dù ở nước ngoài xa xôi, cho dù thân thể suy nhược, nhưng vẫn hấp dẫn vô số ong bướm như cũ...



Nghĩ đến một đống tình địch kia, Triển Dương không nhịn được nữa.



"Anh thích em, em..."



Lại không ngờ, lời nói còn chưa dứt, Vân Khuynh đã ngắt lời hắn. "Xin lỗi anh."



Triển Dương cứng người lại: "Em không thể suy nghĩ lại sao?"



Hắn nhìn nàng, trong mắt toát ra một tia tình ý: "Anh biết, em vẫn luôn độc thân..."