Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 254 :

Ngày đăng: 17:09 30/04/20


Editor: Dương Gia Uy Vũ



🌸🎐🌸🎐🌸🎐🌸🎐🌸🎐🌸🎐🌸



Trong phòng chỉ trang trí một loạt đèn cung đình.



Ánh nến lay động hoà thuận vui vẻ, trong lư hương, Long Tiên Hương lượn lờ dâng lên, khiến không khí trong phòng xuất hiện vài phần ấm áp.



Nam tử đến trong ánh trăng, từ gian ngoài phòng thong thả đi vào, thoáng chốc như bước vào nhân gian.



Lâu Ẩn chậm rãi đi vào, lướt qua bình phong, rốt cuộc cũng gặp được chủ nhân hắn phải hầu hạ đêm nay --



Phía sau bình phong, nữ tử mặc trung y tuyết trắng đang ngồi bên bàn trang điểm, tư thái nhàn hạ.



Nhưng cho dù là một thân màu trắng, cho dù đã gạt đi lớp phấn trang điểm, phần lệ sắc này lại không giảm đi dù chỉ nửa phần.



Thậm chí càng hiện ra phong tình tự nhiên mà thanh diễm (thanh thoát + diễm lệ).



Giờ phút này, một tay nàng chống hàm, nửa người trên tựa vào đèn cung đình cách đó không xa. Trong ánh nến chập chờn, càng như một bức tranh kiều diễm.



Cảnh tượng này vô cùng đẹp, cực nóng, thiêu đốt người.



Hoàn toàn xứng đáng là thiên tư quốc sắc, quý như mẫu đơn, càng là có một không hai ở Lục cung.



Theo lý thuyết, nhân vật bậc này, nên được hưởng tiêu phòng độc sủng. Nhưng trên thực tế, hiện giờ chỉ mới là đêm đại hôn, nàng đã bị vứt bỏ phòng không...



A.



Lâu Ẩn dừng lại, ánh mắt hơi tối, mới phút chốc nhận ra tâm tư của hắn đã quá giới hạn.



Cho dù là như thế, thì sao chứ?



Tưởng Vân Khuynh, đích nữ Tưởng gia, chủ nhân hậu cung, còn là thê tử của Ân Diệp. Hai người là địch ta rõ ràng.



Chuyện tối hôm này, có khi nào là Tưởng gia thăm dò...



"Nương nương." Phân tâm chỉ trong một cái chớp mắt, không có ai phát hiện.



Khi Lâu Ẩn đến trước mặt nàng vẫn không có chút dao động nào như cũ.



Hắn kính cẩn mà đứng bên cạnh Vân Khuynh, chỉ gọi nàng một tiếng, sao đó rũ mắt không nói.



Vân Khuynh hơi nhướng mày, nhìn người ra vẻ ta đây trước mắt, cảm thấy hơi tức giận.



"Lâu Ẩn..."



Nàng nhẹ gọi tên hắn, trong ngữ điệu mang theo một tia than thở, lại có ý vị lưu luyến khó hiểu.



Giây tiếp theo.



Vân Khuynh cong môi lên, đột nhiên vươn tay về phía hướng hắn.



Lâu Ẩn lập tức hiểu ý, tiến lên vài bước, chậm rãi nâng nàng lên.



Lại không ngờ.



Nữ tử lười biếng như mèo con, trực tiếp đem trọng lượng đè hết lên người hắn, không chút khách khí ăn vạ trên đầu vai hắn.



Mềm mại ấm áp tiến vào lòng, đuôi mắt Lâu Ẩn không dấu vết động dậy, hơi chuyển đầu sang.




Lúc này đây, đối tượng báo thù cũng bao gồm cả hoàng đế, như vậy việc đi theo lộ tuyến cung đấu tầm thường đương nhiên là không thể thực hiện được.



Vẫn nên... soán vị thì hơn.



Sau lưng nguyên chủ là Tưởng gia, tất nhiên đây chính là chỗ dựa lớn nhất.



Nhưng bất luận thế nào, nếu muốn đoạt vị, Lâu Ẩn vừa có tham vọng vừa có thế lực đều là chướng ngại nàng không thể tránh.



Mặc dù cũng là người yêu nhà mình, nhưng mỗi một đời đều là một khởi đầu mới.



Vân Khuynh sẽ không ngu ngốc nói thẳng ra là muốn giúp Lâu Ẩn đoạt giang sơn.



Yêu cầu của nàng và hắn, là sóng vai cùng nhau.



Cho nên... Chi bằng hợp tác, sau đó, tự thể hiện bản lĩnh của mình.



Người thắng làm vua, người thua làm ấm giường...



Vân Khuynh nghĩ, trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt, đột nhiên mở miệng.



"Lâu đại nhân, thủ pháp của ngươi thật thành thạo."



Lâu Ẩn cười khẽ: " Nương nương quá khen."



Nàng tiếp tục nói: "Lại nói tiếp, Lâu đại nhân chắc cũng vào cung nhiều năm rồi. Nhưng không biết cụ thể là mấy năm?"



Đây chính là muốn thăm dò lai lịch của hắn.



Nhưng mà, Vân Khuynh lại chú ý tới, khi nàng đang nói chuyện, một chút chấn động đã lan tràn thẳng đến hai chân nàng đang gối lên.



Dâng lên cảm giác tê dại.



Lâu Ẩn lại hơi ngừng, đầu ngón tay nhẹ lướt qua gương mặt nàng,



"Chuyện này, thần cũng không nhớ rõ."



Hắn không chút để ý đáp lời, nhìn mỹ nhân trên đầu gối.



Giờ phút này, nàng tươi cười rạng rỡ, một dáng vẻ mang ý xấu, càng thêm đẹp đến tuyệt diễm.



Ánh mắt Lâu Ẩn chợt lóe, cuối cùng cũng không nhịn được, dùng tay chải vuốt mái tóc dài như thác nước của nàng.



Đầu ngón tay dịu dàng thăm dò vào trong tóc, không biết đã chạm phải chỗ nào, đột nhiên chợt nghe được trong cổ họng nàng phát ra một tiếng hừ nhỏ nhẹ.



Nháy mắt kia, Lâu đốc chủ luôn luôn gợn sóng bất kinh, chợt dừng lại.



Hắn...



- ---



Lời tác giả



PS.



Còn có phải hướng trình duyệt tiểu thiên sứ giải thích hạ, quyển sách danh 《 mau xuyên hệ thống: Vai ác nam thần công lược kế 》



Bên kia vòng luẩn quẩn biểu hiện cuối cùng là "Sổ tay", nhưng cũng không phải ==