Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 256 :

Ngày đăng: 17:09 30/04/20


Editor: Dương Gia Uy Vũ



🌿💮🌿💮🌿💮🌿💮🌿💮🌿💮🌿



“Lâu Ẩn, ngươi có tin hay không, mục tiêu của ngươi và bổn cung… Không mưu mà hợp?"



Vân Khuynh cười nhẹ nói, đồng thời thân mật vòng lấy cổ hắn, tựa như tình nhân đang thì thầm.



Lâu đốc chủ, còn có thể có mục tiêu gì nữa?



Đương nhiên là… Mưu quyền đoạt vị.



Hiểu biết của Tưởng gia về hắn đã sâu, Lâu Ẩn cũng hoàn toàn không cảm thấy bất ngờ —— đối phương có thể phỏng đoán được ý đồ của mình.



Nhưng, hắn không dự đoán được, Vân Khuynh sẽ nói như thế.



Dù sao thì giờ phút này, địa vị cao quý mà mọi nữ tử trên thế gian muốn có, nàng đã có được.



Hậu cung chi chủ, cái gọi là dưới một người, trên vạn người…



Nghĩ đến đây, ánh mắt Lâu Ẩn hơi tối lại: “Nương nương nói đùa. Cho dù là vị trí công chúa, cũng không thể tôn quý hơn so với người bây giờ.”



Hắn bất động thanh sắc đáp lại, giấu diếm sắc bén trong lời nói.



Tất nhiên là Vân Khuynh hiểu rõ ——



Chỉ sợ Lâu Ẩn đang cho rằng, nàng nói như vậy, là ý định của Tưởng gia.



Gia chủ của Tưởng gia thế hệ này, đúng là phụ thân của “Tưởng Vân Khuynh”, Trấn Bắc tướng quân Tưởng Chấn Hào. Nếu là hắn có ý đoạt vị đăng đỉnh, việc thành, nàng còn không phải là “Khai quốc công chúa” hay sao?



Nhưng cho dù là công chúa chi tôn, đương nhiên cũng không so được với “Mẫu nghi thiên hạ”.



Có điều…



Vân Khuynh nghe vậy, lại cười nhạt. “Công chúa?”



Mắt phượng nàng liếc xéo, thẳng tắp nhìn sâu vào cặp mắt hoa đào kia.



“Lâu đại nhân chắc cũng biết… Ninh Thành công chúa của Tiền triều Đại Ngụy?”



“À?” Ánh mắt Lâu Ẩn chợt lóe.



Hắn nhìn lại nữ tử đang tựa trên vai mình, ánh mắt xẹt qua sườn mặt tuyệt mỹ của nàng, nhất thời hạ mắt, chỉ cười không nói.



Ninh Thành công chúa, là một vị trưởng công chúa của cuối triều Đại Ngụy.



Lúc đó nàng lấy thân phận nữ tử phụ chính, trên thực tế là hoàn toàn khống chế quốc chính, thậm chí còn cứu vãn thế suy yếu của Đại Ngụy, đưa một quốc gia trở về thời kỳ hưng thịnh.



Chỉ là, cả đời Ninh Thành công chúa không có con cái. Sau khi nàng chết, binh quyền trở về trong tay hoàng tử Đại Ngụy.



Vậy nên sau đó, Đại Ngụy vốn đã khởi sắc vào trong tay hoàng thất vô năng đã nhanh chóng suy tàn.



Có điều hơn hai mươi năm sau, thiên hạ loạn khởi, chư hùng tranh bá.



Cuối cùng, Ân Lệ xuất thân từ gia tộc quyền thế phương bắc, thay Ngụy thành Ân, bắt đầu triều đại mới.



Lại hơn hai mươi năm, vị vua khai quốc Ân Lệ qua đời.




Nhưng mà, trong chớp mắt ——



Môi mỏng hơi lạnh của hắn xẹt qua khóe miệng nàng, thân mật khẽ lướt, cuối cùng dừng lại bên vành tai trắng nõn.



“Đêm đã khuya. Nương nương nhanh chóng nghỉ ngơi đi thôi.”



Hoạn quan trẻ tuổi khẽ cười nói, ngữ khí mười phần kính trọng mà săn sóc.



“Chuyện hợp tác, để ngày mai rồi nói… Cũng không hẳn là không thể.”



Vân Khuynh khựng lại, trong mắt phượng hiện lên một tia buồn bực, kiêu căng nói.



“Ta lạnh, ngươi…”



Nhưng, còn chưa nói xong ——



Lâu Ẩn đã lưu loát xoay người đứng lên, thối lui đến phía sau giường, sau đó đắp chăn lụa lên cho nàng.



“Thần mang cho người thêm lò sưởi nhé?”



Hắn khẽ cười nói, cẩn thận mà giúp Vân Khuynh dịch góc chăn.



“…Không cần.”



Nàng bị hắn làm nghẹn họng, suy cho cùng cũng biết đêm nay không thể đùa giỡn nữa, hừ cười.



“Lâu đại nhân về đi…”



“Được.” Ánh mắt Lâu Ẩn hơi lóe, ngữ khí bao dung nói: “Thần ở ngay bên ngoài, tùy thời đợi lệnh.”



Vân Khuynh đã nhắm mắt lại, giận dỗi không đáp lời hắn.







Bóng đêm càng sâu.



Ánh nến trong phòng đã tắt, chỉ có ánh trăng thanh lãnh từ ngoài cửa sổ chiếu vào.



Trên giường gỗ mun, mỹ nhân tuyệt diễm đang lẳng lặng nằm, say sưa giấc mộng



Đột nhiên.



Một bóng đen thon dài từ gian ngoài đi vào.



Giây lát sau đã quen thuộc đi đến trước giường.







Lâu Ẩn yên lặng nhìn nữ tử đang nhắm mắt, rất lâu sau, cuối cùng cũng cất bước tiến lên.



Bàn tay khớp xương rõ ràng phủ lên cái cổ trắng nõn.



Trong mắt hắn quỷ quyệt gợn sóng.



Ngay sau đó ——