Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 258 :

Ngày đăng: 17:09 30/04/20


Editor: Dương Gia Uy Vũ



🕸🌷🕸🌷🕸🌷🕸🌷🕸🌷🕸🌷🕸



Chung Túy cung.



Còn chưa tới giờ Thìn (7 - 9h sáng), trước cửa cung đã có người lục tục đi vào ——



Sau khi chủ hậu cung nhập cung, dựa theo lễ chế, giờ Thìn mỗi ngày, phi tần tiểu chủ các cung đều phải tới đây bái kiến Hoàng hậu, sau đó lại cùng Hoàng hậu đến thỉnh an Thái Hậu.



Có điều, giờ phút này Thái Hậu đang lễ Phật ở Ngũ Đài Sơn.



Cho nên, chủ nhân lớn nhất hậu cung vẫn là Hoàng hậu mới được sắc phong hiện giờ.



Huống chi vị này còn là dòng chính của Tưởng gia, chất nữ cùng tộc của Thái Hậu, hôm nay là ngày bái kiến đầu tiên, đương nhiên các phi tần đều chuẩn bị trận địa sẵn sàng đón quân địch.



Nhưng…



Đêm qua Chung Túy cung có hoả hoạn, Ân Diệp phất tay áo giận dữ bỏ đi, chuyện đến Lăng Ba điện ngây người một đêm cũng không phải bí mật.



Hiện giờ, đến bái kiến vị này sao có thể không phải mang theo chút tâm tư xem kịch vui được?



Cũng vì chuyện tối qua, chúng phi tần vốn kính sợ vạn phần đối với vị này cũng không khỏi sinh ra ý nghĩ khinh thường.



Theo các nàng thấy, cho dù xuất thân có tốt, địa vị có cao, không được quân vương sủng ái… Thì cũng chỉ là con rối không trấn áp được hậu cung mà thôi.



Giờ phút này, nội đường tại chính điện Nghi Nguyên điện trong Chung Túy cung, hầu như ngồi đầy đủ các loại mỹ nhân.



Hoàng hậu còn chưa đến, trong lúc nhất thời, mọi người đang ngồi đều không khỏi tò mò.



Lại nói tiếp, hiện giờ hậu phi trong điện này có hai loại ——



Một là những người lâu năm hầu hạ Ân Diệp từ trước khi hắn ta thượng vị, phân vị cao hơn, đều là tần trở lên; còn lại là người mới đi lên từ tuyển tú lần này.



Đương nhiên, nghiêm khắc mà nói, Hoàng hậu nương nương cũng thuộc loại này.



Chỉ là thật ra danh phận đã sớm định, nước chảy thành sông mà thôi. Lúc trước khi tuyển tú đều sống một mình một góc, rất ít khi cùng các tú nữ kết giao.



Ngoại trừ những người cùng đợt tuyển chọn, những còn lại người đều chưa thấy qua diện mạo của nàng.



Mà những người may mắn gặp qua chân dung kia hiện giờ lại vào hậu cung, nhưng đến được trong điện này thỉnh an thì càng thêm ít ỏi.



Bởi vậy lúc này, chính chủ còn chưa hiện thân, đa số những người mới đều cân nhắc dưới đáy lòng, những "Lão nhân" phân vị cao lại không chịu nổi thì thầm với người mình giao hảo.



Đề tài đàm luận… Tất nhiên là đêm đại hôn Hoàng hậu nương nương bị “Vứt bỏ” “Chê cười” ——




Tựa như hoa mẫu đơn phú quý, ung dung hoa quý; khí chất thanh lãnh lại trung hoà với vẻ lệ sắc quá mức bức người kia, lại không hề cảm thấy trần tục.



Ngược lại, càng giống như hàn mai nở rộ giữa trời tuyết, đẹp động lòng người, cực nóng nhưng lại thanh diễm xuất trần.



Vẻ tuyệt sắc như thế, đúng là có một không hai trong hậu cung.



Ngay cả Tưởng Uyển Tư mới vừa kinh diễm nhất thời kia, càng bị áp chế đến ảm đạm thất sắc…



Khó có thể tưởng tượng, Hoàng Thượng… Vậy mà lại vứt bỏ vị đại mỹ nhân này để ôm ấp “Cháo trắng rau xào”?



Trong lúc nhất thời, những phi tần còn lại đều có tâm tình phức tạp.



Tưởng Uyển Tư nhìn thấy dáng vẻ này của tộc tỷ, hoảng hốt trong chớp mắt, không khỏi âm thầm siết chặt khăn.



…Phía trên.



Vân Khuynh ngồi xuống chủ vị, bất động thanh sắc thu hết biểu cảm của mọi người vào đáy mắt.



Đương nhiên, cũng thấy sắc mặt hỏang hốt của vị “Khí vận chi nữ” kia.



Nàng hơi giương khóe môi, nhớ tới diễn biến của thế giới nguyên bản ——



Tưởng Uyển Tư giả vờ giả vịt, kích nguyên chủ nổi giận một phen, thành công mang ấn tượng Hoàng hậu “Ghen tị” truyền bá khắp hậu cung triều đình. Còn lại vì được Ân Diệp thương tiếc mà tấn phân vị.



Nhưng hiện giờ…



Vân Khuynh hơi ngừng lại, nhìn chung quanh một vòng, bỗng nheo mắt lại: “Chư vị…?”



Còn chưa dứt lời, chúng phi tần lập tức tỉnh táo lại, nhao nhao hành lễ.



“Hoàng hậu nương nương vạn an.”



“Đứng lên đi.”



Vân Khuynh lạnh nhạt nói, dáng vẻ mười phần ngang ngược ——



Nếu điều nàng muốn chính là đoạt vị, đương nhiên nàng sẽ không tốn nhiều tâm tư để đấu đá với đám hậu phi này.



Ngược lại… Một vị Hoàng hậu kiêu ngạo ương ngạnh, không chỉ có thể triệt để dứt khoát đối phó với Tưởng Uyển Tư, càng có thể tạo được hiệu quả mê hoặc Ân Diệp.



Bởi vậy khi mọi người vừa đứng dậy, Vân Khuynh cầm chén trà bên cạnh lên ném thật mạnh, trực tiếp gây khó dễ nói.



“Tưởng quý nhân, ngươi có biết tội chưa?”