Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện
Chương 276 :
Ngày đăng: 17:10 30/04/20
《Chương 276》
CUNG ĐÌNH MÊ TÌNH: CÔNG LƯỢC ĐỐC CHỦ TÀN NHẪN (28)
Editor: Dương Gia Uy Vũ
🍓🍀🍓🍀🍓🍀🍓🍀🍓🍀🍓🍀🍓
Đưa thần cho vị này... Làm nghĩa tử, kéo dài hương khói."
Hàng mi dài của Vân Khuynh run lên, nháy mắt kia, cuối cùng cũng không kìm nén được buột miệng thốt ra.
"Đúng thật là... Hoang đường!"
Đúng.
Ở cổ đại, thái giám không thể sinh dục, sẽ thường xuyên thu nhận nghĩa tử, lấy lý do truyền thừa hương khói.
Nhưng nàng lại chưa bao giờ thấy qua, vậy mà lại có người dám đưa huyết mạch hoàng thất cho một tên thái giám nuôi nấng...
Chỉ sợ, không chỉ ngừng lại ở việc muốn có được niềm vui của Ngô Đạt.
Một động tác này, thu dưỡng huyết mạch hoàng thất là Lâu Ẩn, vị Đông Hán đề đốc tiền nhiệm kia chẳng phải sẽ hoàn toàn lên thuyền của Thái Hậu hay sao?
Thứ nhất, hoàn toàn tìm được lợi thế để che dấu bí mật; thứ hai, cũng không sợ tên nhân tình này từ nay về sau không tận tâm ủng hộ...
Một hòn đá trúng hai con chim, cũng thật giỏi tính kế!
Nhưng... "Làm ra việc như thế, sao có thể xứng làm mẹ người khác?"
Vân Khuynh lạnh nhạt nói, đối với vị Thái Hậu kia chán ghét càng sâu.
Lâu Ẩn chỉ cười nhạt, hờ hững nói.
"Có lẽ bà ta cho rằng, ít nhất đã cho thần một cái mạng, một thân thể hoàn chỉnh, một cái tên mà thôi."
Nghe vậy, trong lòng Vân Khuynh lại run lên: "Tên của chàng..."
Lúc này nàng mới phát hiện, mặc dù hắn nói mình là nghĩa tử của "Ngô Đạt", lại không mang họ này. Nhưng --
Ân Diệp, diệp trong "Nhật hoa" *, như ánh mặt trời rực rỡ, nhận hết ánh sáng.
* Ân Diệp (殷曄), chữ Diệp được ghép từ chữ Nhật và chữ Hoa「日華」, "Hoa" này có nghĩa là ánh sáng mặt trời.
Còn Lâu Ẩn, ẩn trong "Ẩn nấp", hoàn toàn tránh trong bóng tối, mang theo ác ý tràn đầy... Đây là cái tên hay ư!?
Càng chưa nói đến... "Độc trên người của chàng, cũng là bà ta sai người hạ phải không?"
Nếu đưa cho Ngô Đạt truyền thừa hương khói, Thái Hậu tất nhiên không thể để Lâu Ẩn trở thành hoạn quan thật, nhưng vì không để hắn uy hiếp đến Ân Diệp...
"Phải."
"Vậy... Chàng cứ như vậy mà bại lộ hết kế sách ra à?"
Nàng lẩm bẩm nói, nhất thời hơi khó thoát khỏi bầu không khí bi thương này.
Lâu Ẩn thở dài, ôm vòng lấy người, rốt cuộc vẫn không kìm được, hoàn toàn thẳng thắn thành khẩn.
"Nhìn thấy nương nương đau lòng như thế, thần... đương nhiên không nỡ."
Hắn nói chính là thật sự.
Vân Khuynh hơi nâng mắt lên, trông thấy vẻ mặt này, khẳng định chuyện này là thật.
Trong khoảnh khắc, cảm giác như những suy sút đã tiêu tán không dấu vết.
Nàng giương môi, tươi sáng cười, đột nhiên chuyển đề tài: "Tối nay... Cũng là sinh thần của chàng phải không?"
Lâu Ẩn khựng lại: "Không sai."
Hắn nói, bỗng nhiên nhớ tới màn múa kiếm của Vân Khuynh tối nay, chợt nhớ lại trước đó nàng không cũng có vẻ gì kinh ngạc khi biết được chân tướng.
"Tối nay chữ " thọ " kia..."
Ý cười bên môi Vân Khuynh càng sâu: "Là cho chàng."
Vì sao nàng không muốn tặng lễ cho Ân Diệp, vì sao không hề tỏ ra để ý tiệc mừng thọ thiên tử trước mặt hắn? Là do... Sợ hắn đau lòng mà thôi.
Phần tâm ý này, giờ phút này đây, Lâu Ẩn tất nhiên cũng cảm nhận được.
Hắn nhìn nữ tử cười nhạt trong lòng ngực, chỉ cảm thấy trái tim lạnh lẽo nhiều năm, từ lúc bắt đầu gặp gỡ nàng... Chợt như tắm trong nước xuân, ấm lên từng chút một.
Trong lúc nhất thời, chỉ có thể yên lặng nhìn nàng.
Dưới tầm mắt cực nóng của hắn, hai má Vân Khuynh chợt ửng đỏ.
Giây lát sau, nàng tránh né ánh mắt hắn, lại chủ động quàng tay qua cổ Lâu Ẩn, thấp giọng nói bên tai hắn.
"Vậy chàng đoán xem, ta còn chuẩn bị thọ lễ gì cho chàng?"
- ---
Tác giả:
PS. Chương sau ngọt ngào, ngủ ngon ~
Đúng rồi có cái bug, lúc trước viết Thái Hậu ở "Thọ An cung", sau lại biến thành "Từ Ninh cung", đều đổi thành "Từ Ninh cung", thanh trừ hoãn tồn có thể thấy được.
🍓🍓🍓🍓
Dương: Chương sau - Khuynh Khuynh múa thoát y làm quà sinh nhật tặng anh nhà *che mặt* 😳😳