Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 298 :

Ngày đăng: 17:10 30/04/20


《Chương 298》



TÌNH THÙ LẠC LỐI: CÔNG LƯỢC TỔNG TÀI TỐI TĂM (15)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



🏅🏅🏅🏅🏅🏅🏅🏅🏅🏅🏅🏅🏅



Vừa dứt lời, chính cô ta cũng cảm thấy có chút không đúng.



Hình như là...... quá mức tự đại rồi?



Cũng do mấy ngày nay, được cả truyền thông lẫn công chúng trong nước thổi phồng, nhất thời váng đầu.



Nhưng hôm nay Trung Quốc ngoại trừ cô ta, còn có ai đáng xem nữa đâu...



Quan Vũ Phỉ thầm hít vào một hơi, ậm ừ, miễn cưỡng thêm thắt: "... Chẳng lẽ là Phương tiểu thư đến xem vũ công nào đã quen biết trước kia à?"



Cô ta nói xong, lại cảm thấy, đại khái chính là như vậy rồi.



Một bên, ý nghĩ của Chu Tuấn Vũ cũng nhất trí như thế.



Hắn ta cười cười, trên khuôn mặt tuấn tú lại toát ra chút ý vị không rõ.



"Không phải người trong nước sao?"



Chu Tuấn Vũ nói, cho rằng hai người dự thi không rõ thanh danh còn lại của Trung Quốc chắc chắn không có giao tình gì với Phương Vân Khuynh, tám chín phần mười là đến xem đồng nghiệp nổi tiếng nào đó trước kia ở cùng vũ đoàn mà thôi.



Hắn ta thoáng nhìn khắp nơi, âm thầm gật đầu với trợ lý bên cạnh, lại nói.



"Có điều, đều là người Trung Quốc, tôi lại càng chú ý đến thí sinh của Trung Quốc hơn. Bất luận là ai, có thể đạt được tư cách đứng trên sân khấu quốc tế, đều là vinh dự của quốc gia......"



Rõ ràng là ngầm trào phúng Vân Khuynh và Chu Thiệu Kiêu, không ủng hộ Quan Vũ Phỉ, chính là hướng ngoại.



Nghe vậy, ánh mắt Vân Khuynh chợt lóe, chỉ cười như không cười mà ném xuống một câu: "Hy vọng lát nữa anh vẫn sẽ nghĩ như thế."



Ném một câu ý vị không rõ này, nàng cẩn thận đẩy Chu Thiệu Kiêu, dưới sự hộ tống của vệ sĩ, lưu loát rời khỏi tầm mắt của đoàn người thích gây chuyện này.



Có ý gì?



Tại chỗ, Chu Tuấn Vũ và Quan Vũ Phỉ nhìn nhau liếc mắt một cái, đều có chút khó hiểu.



Một lát sau, hắn ta chau mày, kết luận là tiện nhân kia cố lộng huyền hư, vẫy vẫy tay với trợ lý bên cạnh.
"Em đi trước đây."



Sau một lúc lâu, Vân Khuynh ấn nút gửi thư đi, mới mở miệng nói.



"Ừ." Chu Thiệu Kiêu lạnh giọng đồng ý.



Nhưng mà, tay hắn vẫn còn bao lấy bàn tay mềm của nàng, nhất thời không có ý định buông ra.



Vân Khuynh muốn rút ra, nhưng không thành công, chỉ có thể quay đầu cho hắn một ánh mắt nghi vấn.



Chỉ trong một cái chớp mắt.



Nhân lúc nàng đột nhiên không kịp phòng ngừa, Chu Thiệu Kiêu bất chợt cúi người hướng về phía trước, in một nụ hôn lên khóe môi Vân Khuynh.



Hắn chưa nói gì, nhưng nàng lại hiểu rõ --



Đây là hắn đang...... Im lặng cổ vũ cho mình.



Trong mắt Vân Khuynh hiện lên ý cười, lúc hắn vừa rời khỏi, lại chủ động lôi người trở lại, sau đó biến nụ hôn kia trở nên sâu sắc hơn.



Thật ra, không hề có sự tiếp xúc càng sâu hơn nào, chỉ là hai đôi môi chạm vào nhau.



Dù sao cũng phải cố kỵ thời điểm.



Nàng chỉ như một con thú nhỏ liếm hôn vài cái, không hề có trật tự gì.



Còn Chu Thiệu Kiêu thì dung túng nhận lấy động tác của nàng, trong ánh mắt hiện lên sự tối tăm, phần nhiều là sự kiềm chế.



Nhưng mà, bầu không khí thân mật vẫn quanh quẩn giữa hai người.



Thật lâu sau mới tách ra.



Nhưng, người đàn ông vẫn còn nắm chặt tay nàng như cũ



Tầm mắt nhìn nhau, miêu tả gương mặt của nhau.



Hắn đột nhiên nâng tay lên, sửa sang lại tóc mai đang rũ xuống hai bên cho nàng.



Vân Khuynh lại nắm lấy cổ tay người đàn ông lần nữa.



Giây tiếp theo, nàng ghé sát vào bên tai hắn, nhẹ nhàng nói --