Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 325 :

Ngày đăng: 17:10 30/04/20


《Chương 325》



TÌNH CA TINH TẾ: CÔNG LƯỢC THƯỢNG TƯỚNG NGẠO KIỀU (5)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌻



Trong chớp nhoáng, Vân Khuynh tinh chuẩn nhìn qua một chút.



Cùng thời khắc đó.



Đám lông vốn dĩ đã an phận đột nhiên nhảy lên, giơ móng vuốt lên, chụp về phía nàng: “Meow ——”



Một tiếng meo này, xen lẫn tức giận rõ ràng, nhưng vẫn như cũ không che đậy được sự mềm mại đáng yêu.



Dù sao thì nhìn dáng vẻ, vẫn chỉ là một con mèo con thôi mà…



Nàng nghĩ, gợi môi lên, mừng thầm vì rốt cuộc cũng nghe được tiếng kêu của nó.



Bàn tay cũng không chút chậm trễ ôm vòng lấy chú mèo: “Được rồi, đừng quậy nào.”



Hoàn toàn là thái độ dụ dỗ.



Nhưng động tác của Vân Khuynh lại căn bản không chút lưu tình: Chớp nhoáng kia, nàng niệm “Giam cầm quyết”, muốn tạm thời trói chặt mèo trắng.



Nhưng, nháy mắt khi phát pháp quyết ra, một đệm thịt phấn nộn đánh lên mặt Vân Khuynh.



Chỉ là… cảm giác của đợt “Tập kích” này lại là lông xù xù.



Rất rõ ràng, nó căn bản không thật sự vươn móng vuốt cào nàng.



Có điều, “Bộp ——” một tiếng.



Đám lông tuyết trắng lại tự giác cho nàng đầy đủ trừng trị, đạp lên trên cánh tay nàng, cằm khẽ nâng, nheo mắt nhìn lại đây.



To gan lớn mật!



Biết sai chưa hả, hừ!







Một dáng vẻ khinh bỉ hệt như người thường.



Nhưng dừng trong mắt Vân Khuynh, căn bản là đang bán manh…



Nhưng lần này, nàng nhịn cười, cho bệ hạ mèo đầy đủ mặt mũi ——



Vừa rồi thời gian quá ngắn, chỉ sợ nó cho rằng nàng căn bản không thấy rõ đi?



…Khụ.



Trên thực tế…



Thì ra là mèo đực nhỏ…



Trong lòng Vân Khuynh yên lặng tự nói câu này, giây lát sau, nàng nhìn đám lông xù xù này, như suy tư điều gì.
Sau đó, là khoang nghỉ ngơi, khoang quỹ đạo…



Nàng cẩn thận dò xét mấy lần, trở lại phòng điều khiển, quan sát thông tin đường bay còn lưu lại.







Sau một lúc lâu, cuối cùng Vân Khuynh cũng có kết luận bước đầu ——



Nhìn tình huống, đây là một nhóm hải tặc tinh tế nhỏ.



Sau khi bị quân đội đả kích, một tên cầm đầu nhỏ trong đó mang thủ hạ bước lên phi thuyền tư nhân chạy trốn, vì cuống quít loạn chạy trốn mới vào nhầm phụ cận tinh cầu hoang phế này, chiến hạm lại gặp trục trặc nổi lửa, cuối cùng đành phải hạ cánh khẩn cấp tại đây, toàn thể đều bỏ mình.



Chỉ có một con mèo trắng nhỏ do tình nhân của thủ lĩnh nuôi không biết trốn đến chỗ nào, thế nhưng lại còn sống như kỳ tích, cộng thêm trong phòng nghỉ còn dự trữ không ít đồ ăn, gắng gượng qua mấy tháng.



Còn thời gian, đại khái xảy ra trước mấy ngày nàng bị ném tới.



Mà trước đây khi Vân Khuynh thăm dò tinh cầu này, thể lực không thể chống đỡ, cũng chưa bao giờ đi xa đến vậy.



Bởi vậy, nàng vẫn luôn không phát hiện ra phi thuyền này.



Nếu nói như vậy, hết thảy đều thiên y vô phùng*.



*Thiên y vô phùng (天衣无缝): Nghĩa đen là áo trời không vết vá. Chỉ sự hoàn hảo không có gì sơ sót.



Nhưng Vân Khuynh lại nhíu mày, theo bản năng cảm thấy còn có chút không thoải mái.



Tuy rằng… Chuyện này đối với nàng mà nói, trăm phần trăm là chuyện tốt ——



Không nói đến trong phi thuyền còn dự trữ không ít đồ ăn, nước, quần áo.



Chỉ riêng bản thân chiến hạm này, nếu có thể cải tạo một phen, càng có thể trở thành bảo đảm cực lớn.



Nhưng mà...



Chính Vân Khuynh cũng có chút hoài nghi: Bởi vì lần này vận khí của nàng cũng thật quá tốt quá thì phải?



Nhưng suy nghĩ hồi lâu, nhất thời không phát hiện ra có gì không đúng.



Nàng ngưng nháy mắt, tạm vứt bỏ tâm tư nghi thần nghi quỷ, xoay người, bế mèo trắng nhỏ vẫn luôn ngây ngốc ở một bên lên.



“Cưng đúng là đi ra từ đây? Không lừa chị đấy chứ?” Vân Khuynh ôn hòa hỏi, thuận tiện gãi gãi lưng nó.



Con nhóc không biết lớn nhỏ, tôi lớn hơn cô đó!



Tức khắc, lỗ tai mèo trắng nhỏ run lên, nâng cằm nhìn nàng, hơi nghiêng đầu.



Có lẽ muốn biểu đạt sự phẫn nộ, nhưng tư thế này, lại… cực kỳ thiên chân vô tà.



Cũng vô cùng manh.



Trong chớp mắt ấy, Vân Khuynh tạm buông bỏ nghi ngờ bị ánh sáng đáng yêu đánh trúng, không khỏi càng thêm ôm chặt đám lông này.



Từng chút một, vừa cưng chiều nó vừa thuận tay vuốt lông.



Thậm chí còn xa xỉ dùng một chút linh khí trên đầu ngón tay, để boss càng thêm thoải mái: “Ngoan… Gọi cưng là Tiểu Bạch nhé?”