Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 336 :

Ngày đăng: 17:10 30/04/20


《Chương 336》



TÌNH CA TINH TẾ: CÔNG LƯỢC THƯỢNG TƯỚNG NGẠO KIỀU (16)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



“A?” Tô Mạn Mạn ngẩn ngơ, chợt lập tức phản ứng lại.



Đúng vậy!



Đây còn không phải thời cơ tốt nhất để biểu hiện hay sao?



Nghĩ đến tận đây, Tô Mạn Mạn lập tức quay sang gật gật đầu với người đàn ông bên cạnh.



Trên mặt Nhiếp Cảnh Vân vội bày ra vẻ mặt nôn nóng, kéo cô ta, la lên: “Nhường một chút! Nhường một chút! Ở đây có dị năng giả hệ mộc!”



Âm thanh này vừa rơi xuống, đám người đều tự động lui ra.



Lúc này, Đồng lão gia tử đã được thuộc hạ bên người đưa lên trên sô pha, uống thuốc cấp cứu, dường như còn thực hiện một số biện pháp khẩn cấp, không hề run rẩy, hô hấp cũng vững vàng.



Nhưng mà, nhìn sắc mặt xám trắng này, nhất thời vẫn còn hôn mê nhắm chặt mắt.



Nhìn sao cũng thấy được, tuy tạm thời đã yên ổn, nhưng tình trạng vẫn còn nguy cấp.



Những người khác đều lo lắng vô cùng.



Chỉ có Tô Mạn Mạn và Nhiếp Cảnh Vân thấy thế, trong lòng đều vui mừng.



Loại chuyện ngoài ý muốn này, chính là cơ hội tốt để móc nối quan hệ với lão gia tử!



...



Đương nhiên, ý nghĩ như thế này, hai người cũng sẽ không ngốc đến mức thể hiện ra ngoài.



“Nhanh lên! Mạn Mạn.” Nhiếp Cảnh Vân một phen kéo bạn gái qua, hoàn toàn là một bộ dạng tiểu bối nóng lòng vì lão gia tử: “Mau xem cho Đồng lão tướng quân, có thể giảm bệnh phần nào hay không?"



Nhưng mà, hắn ta vừa mới dứt lời, trợ thủ bên người Đồng Bác Viễn lại thoái thác nói: “Không cần phiền toái vị tiểu thư này, tôi…”



“Ông có ý gì!?"



Tô Mạn Mạn nghe vậy, lại vội không ngừng đoạt lời: “Lão gia tử gặp nguy trước mắt, ông còn ở đây suy xét tôi có đủ tư cách hay không à?”



Hiên ngang lẫm liệt nói xong câu này, cô ta nhấc váy lên, không đợi đối phương đáp lời, liền muốn đi lên chạm vào người ——



“Khoan đã!”




Ngay cả nhóm người hát đệm cho hai người vừa rồi, cũng trở nên an tĩnh như gà.



“Được rồi… Vẫn là lão gia tử quan trọng hơn.”



Một lát sau, cũng là La Dĩnh đứng ra giảng hòa: “Trung Hằng.”



Bà quay đầu nói với chồng: “Anh sai người đưa lão gia tử vào phòng đi, em lập tức gọi La Nghị tới ngay.”



La Nghị, là anh họ của La Dĩnh, trước mắt cũng là trị liệu sư số một Liên Bang —— dị năng giả hệ mộc cấp bảy!



“Được.” Mộ Trung Hằng gật đầu một cái, Đồng Chính Lâm cũng cảm kích nói: “Làm phiền tẩu phu nhân.”



Bọn họ nói, đám người Tô Mạn Mạn mới vừa như vai hề tức khắc không ai để ý nữa.



Những khách khứa còn lại chỉ lo lắng nhìn lão gia tử, buồn phiền vì năng lực không đủ.



Ngoại trừ…



Sau lưng La Dĩnh, Vân Khuynh đột nhiên duỗi tay, chạm vào Mộ Thiệu Tu một cái.



Người đàn ông nghiêng đầu, nghi hoặc liếc mắt một cái, ngầm thừa nhận không nói ——



Dù sao thì hai người đều là tiểu bối, tuy vốn dĩ là vai chính của hôm nay, nhưng gặp phải chuyện của trưởng bối, ngại với lễ tiết, hắn sẽ không tùy ý gào to như Tô Mạn Mạn.



Tất nhiên Vân Khuynh cũng hiểu rõ đạo lý này.



Bởi vậy trước khi biết rõ tình huống, nàng sẽ không tùy tiện động thủ.



Nhưng hiện giờ đã biết đại khái tình trạng…



“Nếu hôn mê lâu hơn nữa, có phải lão gia tử sẽ càng nghiêm trọng hay không?” Vân Khuynh mím môi, từng nét chữ viết xuống lòng bàn tay của vị hôn phu.



Giây tiếp theo.



Liền thấy Mộ Thiệu Tu khẽ gật đầu, lại có chút ý vị không rõ quét mắt lại.



Lúc này, hàng mi dài của Vân Khuynh run lên, mắt nhìn về phía tình hình bên kia, rốt cuộc cũng nhón chân, thì thầm bên tai hắn.



Ánh mắt Mộ Thiệu Tu tối sầm, bỗng dưng nhớ tới khi ở tinh cầu hoang phế, dị năng hệ mộc kỳ quái của tiểu nha đầu này…



Giây lát sau, hắn tiến lên vài bước, truyền đạt vài câu với cha mình.



Mộ Trung Hằng ngẩn ra: “Ý con là, để Vân Khuynh xem cho lão gia tử?”