Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 354 :

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


《Chương 354》



TÌNH CA TINH TẾ: CÔNG LƯỢC THƯỢNG TƯỚNG NGẠO KIỀU (34)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



Không!



Đó là cái gì?



Chỉ một khoảnh khắc, hình như cơ giáp màu đen như quỷ mị đột nhiên bay ra từ sương khói, nhanh đến nỗi tựa như tàn ảnh!



Tránh khỏi pháo hạt, toàn thân trở lui!



Sao có thể!



Tiếng kinh hô trong chớp mắt đã truyền khắp toàn trường, Vân Khuynh mắt điếc tai ngơ.



Nàng nheo mắt phượng lại, lấy linh khí dẫn dắt, khống chế hệ thống điều khiển: Dưới loại hình thức này, chiếc cơ giáp không chỉ là một công cụ nữa mà phảng phất như hoàn toàn hợp thành một thể với nàng.



Người như cơ giáp, như vậy còn gì không làm được đây?



Vân Khuynh câu môi, nhìn cơ giáp màu lam đang bất động phía đối diện, ánh mắt u ám.



Giây tiếp theo.



Cánh tay trái của cơ giáp màu đen đột nhiên phóng ra lưỡi lê!



Hàn quang lạnh thấu xương, lướt qua khói đen dày đặc, chuẩn xác đâm vào ngực của cơ giáp màu lam!



“Tích tích tích!”



Tiếng cảnh báo của hệ thống trung tâm vang lên, Ryan từ trong kinh ngạc tỉnh dậy, trong chớp mắt tựa như máu chảy ngược!



Sao y có thể thua?



Ryan nhanh chóng phản ứng lại, kịp thời né tránh, vung cánh tay bổ tới.



Nhưng mà, giây lát sau, cơ giáp màu đen lưu loát xoay 180° độ, trực tiếp tàn nhẫn đá văng cơ giáp màu lam.



…Cứ như vậy, hai bên không ngừng giao phong, nhưng rõ ràng Vân Khuynh đã hoàn toàn chiếm thế thượng phong.



Trong lúc đối chiến, cơ giáp màu đen như quỷ mị xuyên qua công kích, Ryan dùng hết tất cả vốn liếng mà vẫn liên tiếp bị phá tan.



Nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc.



Đại khái chỉ qua 1 phút sau, Vân Khuynh có vẻ không kiên nhẫn nữa, đột nhiên tăng thế tấn công.



Cơ giáp màu đen đột nhiên mượn lực nhảy lên, quay cuồng 360° trên không trung!
Cố tình còn có người đi lên nịnh hót: “Vương tử anh minh.” Đầu liên lạc bên kia, gã đàn ông Trùng tộc gầy khẳng định nói.



Ryan đấm bàn: “Đáng giận! Nhân loại xảo trá!”



“Vương tử, vậy… Kế hoạch tiếp theo của chúng ta…?” Gã đàn ông trùng tộc lo lắng nói.



“Như cũ!” Ryan cắn răng một cái: “Chỉ là thua trận đầu mà thôi! Tôi vẫn có thể tham gia trận đấu phục sinh, anh đi thu thập nhược điểm của tất cả các đối thủ trừ Tô Vân Khuynh cho tôi!”



“Nhân viên công tác an bài bảng thi đấu đã bị tôi khống chế. Chỉ cần kế tiếp không gặp phải cô ta, kế hoạch vẫn có thể thuận lợi tiến hành như cũ!”



“Đến trận đối chiến tinh không cuối cùng lúc đó! Anh mang theo quân tinh nhuệ của tộc ta đến đây, cộng thêm số người đã bị tôi khống chế, Tô Vân Khuynh và một số ít những người gọi là tinh anh không bị tôi khống chế cho dù có lợi hại thì thế nào chứ?”







“Dạ.” Y bố trí từng mục kế hoạch xuống, gã đàn ông Trùng tộc cung kính đồng ý, trong mắt cũng mong đợi vô cùng.



Cho đến khi kết thúc liên lạc.



Ryan nghĩ đến thảm trạng của nhân loại sau khi kế hoạch thành công, bình tĩnh lại mới liên lạc với Tô Mạn Mạn.



“…Ryan? Vết thương của anh không sao chứ?” Sau khi kết nối liên lạc, Tô Mạn Mạn nhìn y, thần sắc phức tạp.



Ryan hít một hơi thật sâu, không bỏ qua một tia oán trách hiện lên trong mắt cô ta, nhưng mặt ngoài vẫn dịu dàng cười nói: “Mạn Mạn, anh không sao. Lần này… Em có trách anh không?”



Nếu không phải ả đàn bà này cũng một yếu tố quan trọng trong kế hoạch của y, y mới không muốn cùng cô ta lá mặt lá trái!



*



Sau trận đấu phục sinh, Ryan thành công trở lại sân thi đấu.



Lúc này, y thông qua tình báo bốn phía của Trùng tộc thu thập nhược điểm của đối thủ, thế mà thật sự lần lượt thắng các trận thi đấu. Đương nhiên, là dưới tình huống không gặp lại Vân Khuynh.



Có điều tuy là như thế, nhưng người qua đường ăn dưa cũng bắt đầu kinh hô y trọng sinh trở về.



…Tóm lại, giải thi đấu cơ giáp mặt ngoài vẫn vững vàng tiến hành, nhưng bên trong lại là sóng ngầm kích động.



Ryan trào phúng những nhân loại này ngu xuẩn, một bên liên hệ lợi dụng Tô Mạn Mạn, một bên sử dụng khống hồn với đối thủ vừa thua “Thất hồn lạc phách”, ấp ủ kế hoạch “Diệt chủng”.



Đương nhiên, y tự cho là đắc kế, lại không hề biết hành động của chính mình đã hoàn toàn nằm trong tầm khống chế của Bộ quân đội.



Theo lý thuyết, kế hoạch nhân loại chống “Diệt chủng” hẳn là rất thuận lợi.



Cho đến đêm trước trận chung kết, Mộ Thiệu Tu vốn dĩ muốn mang quân đi trấn áp quân Trùng tộc lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn ——



Trong đại sảnh Mộ trạch, mọi người đều mang vẻ mặt ngưng trọng.



Vân Khuynh giật mình nhìn Mộ Thiệu Tu, có chút không thể tin nổi: “Ý anh là, anh...