Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện
Chương 36 :
Ngày đăng: 17:06 30/04/20
Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ
Một lực đẩy bỗng đẩy nàng ra xa.
Là Bùi Quân Mịch!
Hắn bảo vệ Vân Khuynh ở phía sau. Đồng thời, giơ tay, một đám người mặc áo đen đi tới!
Rất nhanh, liền kiềm chế được người đang nổi điên.
Người đàn ông cầm đao giãy dụa, sắc mặt dữ tợn, mà trên người gã, còn có vết máu, vô cùng đáng sợ.
Nhưng trên gương mặt vặn vẹo kia, vẫn có thể thấy tuấn nhan vốn có.
Người này là… Giang Diệc Thừa?
Tức khắc, trong khách khứa vang lên tiếng kêu kinh ngạc.
Bùi Quân Mịch nhăn mày, trầm giọng nói: “Dẫn đi.”
Giang Diệc Thừa không cam lòng, trừng lớn đôi mắt màu máu, mắng to: “Tiện nhân! Hai cái tiện nhân chúng mày, sẽ không có kết cục tốt! Ha ha, tao nguyền rủa chúng mày…”
Bọn bảo vệ dùng thêm sức, kéo gã đi, dần dần đi xa.
Bùi Quân Mịch quay đầu, rũ mắt, đang muốn an ủi Vân Khuynh, không có việc gì.
Quay người lại, lại thấy cô gái nhỏ của hắn, mềm mại ngã xuống.
“Vân Khuynh!”
Mắt Bùi Quân Mịch co rút lại, lạnh giọng kêu lên.
Nhanh chóng cúi người xuống, ôm chặt nàng.
Vân Khuynh tê liệt ngã xuống lồng ngực ấm áp kia, nàng gian nan nâng mắt lên, lại phát hiện, trước mắt một mảnh hoảng hốt.
“Em…”
Nàng suy yếu hơi hé miệng, nhưng, từ trái tim, truyền đến đau đớn tê tâm liệt phế, lấy hết mọi sức lực của nàng.
Tựa như một trò cười.
Nàng không chết dưới đao của Giang Diệc Thừa, nhưng, thân thể yếu nhược của nguyên chủ, cố tình tại thời khắc này hỏng mất.
Tim quặn thắt đau đớn, Vân Khuynh rất nhanh ngay cả mắt cũng không mở nổi, lại chấp nhất nỗ lực.
Muốn nhìn hắn một lần cuối cùng, muốn nói với hắn, thực xin lỗi.
Không nghĩ tới, bản thân mình, ngay cả một cái hôn lễ, cũng làm không xong.
Em không thể ở lại bên cạnh anh nữa rồi.
Có lẽ, về sau, anh sẽ gặp được người con gái khác có thể cho anh một gia đình.
Thể năng: 10 ( tối đa 100)
Trí tuệ: 70 ( tối đa 100)
Linh hồn lực / tinh thần lực: 13 ( tối đa 100)
Kỹ năng: Không có
Đạo cụ: Không có
Giá trị khí vận: -100000
Lần này, Vân Khuynh xem hiểu hoàn toàn. Nhưng, bên môi lại càng chua xót.
Giây tiếp theo, âm thanh không hề dao động của hệ thống lại vang lên lần nữa.
“Nhiệm vụ báo thù cho nguyên phối, thế giới cấp F ‘hào môn cấm luyến’, đã xong. Đánh giá: Thông qua. Khen thưởng 1 điểm, ký chủ có thể thêm vào điểm thuộc tính. Độ hoàn thành: 82%, tương ứng khen thưởng 800 điểm tích lũy, ký chủ có thể đổi kỹ năng ở thương thành.”
Giữa tiếng máy móc, một ánh sáng trắng đồng thời khuếch tán, dũng mãnh tiến vào cơ thể Vân Khuynh.
Tin tức khổng lồ nhét vào trong đầu, nàng rốt cuộc hiểu rõ tiêu chuẩn phân bậc của hệ thống.
Thế giới chia thành chín bậc, từ cấp F đến cấp S, hoàn thành nhiệm vụ, sẽ được đến khen thưởng tương ứng từ 1-7 điểm, thêm vào điểm thuộc tính trên sách.
Mà độ hoàn thành thì phải quá 50% mới tính thông qua. Hơn nữa, độ hoàn thành từ 50% đến 100% có thể có được 500 đến 900 điểm tích lũy tương ứng, có thể đổi đạo cụ và kỹ năng từ hệ thống.
Nhưng, Vân Khuynh dừng lại, đột nhiên nói: “Không phải còn có nhiệm vụ thu thập khí vận sao?”
Trong lòng nàng, dường như vẫn còn đau xót: “Nhiệm vụ công lược của ta thế nào?”
Hệ thống im lặng.
Một chớp mắt kia, công năng tính toán cường đại, cũng thiếu chút nữa tê liệt. Ký chủ không công lược mục tiêu định sẵn, nhưng nhân vật bị công lược đúng là có khí vận cao nhất thế giới.
Trong cơ sở dữ liệu, không có trình tự phán định chuyện này.
Có công lược hiệu quả hay không?
“Luân Hồi Kính mở ra.”
Đột nhiên, hệ thống hạ lệnh, quầng sáng theo đó biến mất.
Mắt Vân Khuynh hung hăng co rụt lại.
Nàng nhìn thấy, trong hình, người đàn ông tuấn mị kia, cười nhẹ, ôm “Diệp Vân Khuynh”, đi từng bước một ra khỏi giáo đường, mang nàng về nhà; nhìn thấy hắn đích thân mua quan tài cho nàng, trầm mặc, an táng nàng; nhìn thấy hắn đứng trước mộ, một ngày một ngày, càng thêm gầy ốm.
Rốt cuộc, vẫn nhịn không được.
Rơi lệ đầy mặt.
Vân Khuynh kinh ngạc nâng lên cánh tay hư ảo, linh hồn, thì ra cũng có thể khóc?