Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 383 :

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


《Chương 383》



NAM TRANG SĂN TÌNH: CÔNG LƯỢC DẠ ĐẾ THẦN BÍ (19)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



Vị mà ngài bảo vệ này, là người như thế nào không?”



Lời vừa ra khỏi miệng, bên kia khựng lại trong nháy mắt, lại ra vẻ cảm thấy rất hứng thú cười sang sảng nói: “Vậy cậu nói xem, hắn là loại người gì?”



Vân Khuynh hơi nhướng mày, đang muốn tiếp tục ——



Thoáng chốc Tiêu Thiên Long có dự cảm không tốt, giành trước gầm nhẹ ra tiếng.



“Bác trai! Ả vốn dĩ chính là đồ biến thái! Ngài đừng nghe ả hồ ngôn loạn ngữ!”



Hắn ta siết tay nói, hung ác trừng mắt nhìn Vân Khuynh, trong lòng bỗng dưng hoảng loạn.



Nực cười.



Đồ biến thái này có thể nói ra được điểm đen gì của hắn chứ?



Tuy hai người cùng nhau lớn lên, nhưng nói thật, Tiêu Thiên Long không hề bại lộ ý nghĩ và kế hoạch của chính mình trước mặt nàng.



Còn chuyện hắn ta giết Ellen gì đó, trong mắt người trong giới, không hề đáng nhắc đến.



Chỉ sợ đồ biến thái này muốn…



“Mày đừng hòng bịa đặt!” Lúc này, Tiêu Thiên Long hô lớn.



Cùng thời khắc đó, Vân Khuynh lại mở miệng, nói: “Hắn đã từng tự tiến cử mình làm nam sủng của tôi.”



Cái gì!?



Ngay khi vừa dứt lời, tất cả mọi người đều ngây ngẩn.



Phía đầu dây bên kia, đồng dạng cũng không có tiếng động.



“Mày…” Ngắn ngủi vài giây, sắc mặt Tiêu Thiên Long đã xanh mét một mảnh: “Nói hươu nói vượn!”



Vân Khuynh căn bản không để ý tới hắn ta, ngược lại chuyển hướng về phía Ôn Vũ Tình.



“Ôn tiểu thư, chắc cô cũng từng nghe hắn nhắc tới tôi nhỉ? Có phải hắn nói tôi cưỡng ép hắn không?”



Nàng nói, nhìn thấy sắc mặt Ôn Vũ Tình biến ảo, cười nhạo một tiếng: “ Trong ‘Ẩn Sát’ có ai mà không biết, từ nhỏ, là hắn tự đến trước mặt tôi, chứ không phải là tôi chủ động…”



“Đủ rồi, mày đủ rồi!”



Thấy vẻ mặt của bạn gái bên cạnh trở nên kinh nghi bất định, Tiêu Thiên Long thoáng chốc lạnh lùng nói.



“Lăng Vân Khuynh! Lúc trước tao xem mày là anh em, sao có thể nghĩ đến mày là đồ biến thái bất nam bất nữ, có tâm tư xấu xa với tao?”
Tầm mắt nàng chợt chuyển, thẳng tắp hướng về phía Mạc Sâm bên cạnh.



“Dù sao đúng người, không nhất định có thể gặp gỡ trước. Mạc gia chủ, anh nói có phải không?” Ý vị ám chỉ mười phần.



Vân Khuynh nói, nhìn vào đôi mắt trong trẻo sâu không thấy đáy kia, giảo hoạt cười.



Mắt Mạc Sâm tối sầm, rõ ràng biết, tiểu hỗn đản trước mắt đang muốn dùng loại “Thổ lộ” mờ mịt này để tránh được một kiếp, nhưng vẫn không khỏi… Bị nàng đả động.



“Đúng vậy.” Thế là, hắn đơn giản khẳng định nói, trong giọng nói lại chứa ý cười nhàn nhạt.



Bốn mắt nhìn nhau.



Lúc này, mặt trời đã lặn, “Thanh niên” đẹp trai và quý công tử nhìn nhau, không khí ăn ý ái muội dung nhập vào bóng đêm, khiến người mê say.



Đám thủ hạ Mạc gia và “Hắc Hồ” vẫn duy trì trầm mặc, không muốn quấy rầy thời khắc này của hai người.



Nhưng mà ——



“Sâm điện hạ.” Giây tiếp theo, người đàn ông trung niên da trắng kia lại đột ngột đi lên: “Tôi phụng lệnh quốc vương tới tìm ngài, ngài cũng đừng trốn tránh tôi nữa.”



Nghe vậy, Mạc Sâm hơi nhíu mày.



Trong lòng Vân Khuynh hơi động, quả nhiên là từ nước Windsor tới…



Quốc vương đương nhiệm, là ông ngoại của người nào đó ở kiếp này?



Ấn tin tức thế giới để xem, quan hệ giữa Mạc Sâm và ông ấy không tồi, tại sao lại muốn tránh đi…



Nàng nghĩ, chợt thấy người đàn ông da trắng kia móc di động ra, thế mà đã bấm xong số: “Sâm điện hạ, quốc vương tự mình trò chuyện cùng ngài.”



Nói, ông ta dường như sợ Mạc Sâm lại đi, bất chấp tất cả trực tiếp ấn loa.



Microphone lập tức vang lên một giọng nói già nua: “Mạc Sâm à.”



“Ông ngoại.” Mạc Sâm khựng lại, kính cẩn gọi.



Lão giả bên kia lập tức đề cao thanh tuyến.



“Con còn biết ta là ông ngoại con à!? A? Không thèm nghe lời ta nói, bay trở về tiếp nhận cái sản nghiệp rách nát của ba mẹ con, cả ngày đánh đánh giết giết. Ta quản không được, thì cũng thôi!… Nhưng ta quan tâm cuộc sống của con cũng không được sao?”



“Không phải.” Mạc Sâm nghiêm mặt nói: “Con không có ý đó.”



Bên kia liền thở phì phì nói: “Vậy con nói xem, ta an bài đối tượng thân cận cho con, sao con cũng không trở về nhìn một cái?!”



Câu chất vấn này từ microphone truyền ra, khắp nơi bỗng nhiên an tĩnh.



Vân Khuynh càng đột nhiên ngẩn ra.



Nhưng, chuyện càng làm cho nàng kinh ngạc vẫn còn ở phía sau —— chỉ nghe lão quốc vương tiếp tục quát: