Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 386 :

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


《Chương 386》



NAM TRANG SĂN TÌNH: CÔNG LƯỢC DẠ ĐẾ THẦN BÍ (22)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



Mặc dù cô ta ăn mặc trang điểm không khác gì những người còn lại.



Nhưng động tác lại có vẻ rất cứng ngắc, một đôi mắt đẹp lộ ra ngoài lại trốn tránh nhìn lung tung.



Không giống như tới dọn đồ ăn, mà giống đặc biệt tới nhìn người hơn.



…Thú vị.



Vị này, sẽ không phải chính là công chúa điện hạ mà người nào đó vốn dĩ phải xem mặt đấy chứ?!



Thế mà trực tiếp cải trang thành thị nữ đến đây…



Chậc.



Lúc này, trong mắt Vân Khuynh hiện lên tia nghiền ngẫm, tầm mắt không hề che giấu khóa chặt “Tình địch” hư hư thực thực này lại.



Có lẽ là ánh mắt quá mức rõ ràng ——



Rất nhanh, không chỉ có đối phương chú ý tới, tính cả bàn còn lại ba người cũng nhìn theo nàng.



Nháy mắt khi thấy rõ “Thị nữ” kia, sắc mặt Eric đột biến!



Mạc Sâm chỉ liếc mắt một cái, lập tức không có hứng thú dời tầm mắt trở lại, nhìn Vân Khuynh ở bên cạnh, thần sắc khó lường.



Còn Cain lại hoàn toàn không rõ nguyên do.



Nhưng tóm lại, lúc này “Thị nữ” kia đã trở thành đối tượng cho mọi người chú ý.



Cứ như vậy, rõ ràng cô ta bắt đầu hoảng loạn, không dám lại nhìn người khác nữa, ngoái đầu nhìn về phía vẫn Vân Khuynh vẫn luôn đánh giá mình.



Vân Khuynh nhướng mày, vẫn như cũ không rút tầm mắt về, thậm chí còn nhếch môi với cô ta.



—— Giờ phút này, vị trí của nàng vừa lúc ngồi cạnh cửa sổ, khẽ nghiêng đầu, ánh mắt lười biếng, nở nụ cười không chút để ý… Tư thái vô cùng tùy ý, nhưng lại hấp dẫn trí mạng.



Như có như không trêu chọc, quả thực chính là đòn sát thủ lớn nhất với trái tim thiếu nữ.



Cố tình, bản thân Vân Khuynh lại hoàn toàn không ý thức được.



Thế là giây tiếp theo, nàng nhìn ánh mắt “thị nữ” kia đột nhiên trở nên cực sáng, còn chưa kịp phản ứng ——



Đã thấy đối phương thẳng tắp đi tới.



“Mời dùng.” Cô ta ôn nhu nói, đặt thức ăn lên bàn, vừa muốn lui xuống, thân thể đột nhiên nhoáng lên!




Tiết Diên Vĩ của Jobhan đã đến, Mạc Sâm và Vân Khuynh đều nhàn rỗi, mỗi người liền lãnh thủ hạ tham gia sự kiện trọng đại này ——



Sau giữa trưa.



Trên đường phố lớn nhỏ, từng tòa nhà dựng lên những bảng hiệu màu sắc rực rỡ, bên trên còn treo các loại trang sức hoa mỹ tung bay, đều miêu tả các màu hoa Diên Vĩ: Lam, trắng, vàng… Rực rỡ tươi đẹp.



Lúc này, dân bản xứ ăn mặc phục sức kỳ dị, trên mặt phần lớn còn mang mặt nạ cổ quái, kích động rõ rệt, toàn bộ hướng về phía quảng trường trên con đường chính.



Chỉ thấy tại trung tâm quảng trường có một sân khấu ngoài trời thật cao, phía dưới là chỗ ngồi xếp thành hàng.



—— Từ buổi chiều đến lúc chạng vạng, ở nơi đây sắp diễn ra sự kiện lớn nhất trong tiết Diên Vĩ: Tranh cử danh hiệu “Nữ hoàng Diên Vĩ”!



Cũng được xem như là cuộc thi tuyển chọn mỹ nhân mỗi năm một lần của Jobhan.



Không giới hạn thân phận, chỉ cần tuổi từ 18 - 25 đều có thể báo danh, ngay cả nữ quyến hoàng thất dự thi cũng không có bất kỳ ưu đãi nào.



Bởi vậy mỗi khi đến thời điểm này này, thiếu nữ tuổi xuân xuất sắc của cả nước đều sẽ hội tụ tại đây, tranh nhau khoe sắc.



Cuối cùng, từ một ngàn người xem may mắn, bỏ phiếu tại chỗ định ra người đứng đầu.



…Đây tuyệt đối là một việc trọng đại hiếm có tại vùng Trung Đông.



Cho nên hiện giờ cách giờ kéo màn vẫn còn gần nửa tiếng, nhưng tại hiện trường đã chen chúc mãnh liệt.



Đương nhiên, đám người Mạc gia và “Hắc Hồ” làm “Khách quý”, đã trực tiếp được mới đến đây, ngồi ngay hàng thứ nhất.



“Mạc gia chủ, Lăng thủ lĩnh, hai vị cứ dẫn theo người ngồi ở đây đi, có phân phó gì cứ tùy ý sai khiến nhân viên công tác. Tôi đi vào hậu trường xem trước một lát…”



Eric sắp xếp tốt cho đội ngũ của hai đại lão này, lập tức không ngừng bước chân vội vàng rời đi.



Trên chỗ ngồi, Vân Khuynh nhướng mày, quét mắt nhìn cảnh tượng hung tàn phía sau.



Chọn mỹ nhân gì đó, quả nhiên là tất cả mọi người đều thích xem…



Nàng cảm khái, người đàn ông bên cạnh đột nhiên dời mắt qua.



Tầm mắt hai người chạm vào nhau.



Ánh mắt Vân Khuynh chợt lóe, vui đùa hỏi một câu: “Nói mới nhớ, lát nữa sẽ có không ít người đẹp, không biết Mạc gia chủ thích kiểu nào?”



Ánh mắt người đàn ông thoáng chốc tối sầm, môi mỏng hé mở.



Song, còn chưa đợi hắn đáp lại, một người khác đã đoạt trước: “Lão đại.”



Là Ngũ Vi vừa rồi đã rời khỏi đội ngũ, không biết cô từ nơi nào trở về, lúc này từ từ chen vào bên cạnh Vân Khuynh, kề sát tai nói nhỏ vài câu.



Nháy mắt khi nghe rõ kia, Vân Khuynh hiếm khi kinh ngạc, đồng tử co rụt lại.