Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 391 :

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


《Chương 391》



NAM TRANG SĂN TÌNH: CÔNG LƯỢC DẠ ĐẾ THẦN BÍ (27)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



Đột nhiên không kịp phòng ngừa, nàng hơi nhíu mày, nhanh chóng giơ tay muốn kéo khăn che mặt về, nhưng vẫn không kịp.



Giây tiếp theo.



Khăn che mặt hoàn toàn rơi xuống mặt đất, dung nhan bị che khuất trong chớp mắt đã bại lộ.



Nhưng nháy mắt kia, hiện trường trở nên ầm ĩ.



“Sao lại thế này?”



“Shit! Đèn đâu.”



…Một trận mắng chửi.



Không sai.



Bởi vì, ánh đèn đã tắt.



Lúc này đã là đêm tối, ánh sáng từ trăng sao xa vời đến nỗi hầu như không nhìn thấy.



Trong bóng đêm, phần lớn mọi người đều không nhìn thấy nhau, càng đừng nói đến muốn nhìn mỹ nhân…



Hiện trường thoáng chốc xôn xao lên.



Vân Khuynh lại ngẩn ra.



Quá trùng hợp rồi?



Trùng hợp đến mức làm người ta không thể tin tưởng là trùng hợp.



Nàng nhướng mày, khom lưng nhặt khăn che mặt lên.



Còn chưa đứng dậy, lại nhạy cảm nhận thấy được trước mặt xuất hiện hơi thở quen thuộc.



—— Người trong hắc bang, ngũ cảm tất nhiên sắc bén hơn nhiều so với người thường.



Nương theo ánh sáng nhạt của ánh trăng, Vân Khuynh rõ ràng thấy được một bóng đen đang bao phủ chính mình.



Trong chớp nhoáng.



Nàng đột nhiên đứng dậy, xoay tay lại, vừa đè lại cổ tay người nào đó, vừa che lên mắt hắn.



“Không được nhìn.” Vân Khuynh khẽ cười nói, đột nhiên buông bàn tay đang áp chế ra, cực nhanh mang lại khăn che mặt.



Cũng không phải nàng làm ra vẻ mà không muốn lộ gương mặt thật.



Ngược lại, trên thực tế, Vân Khuynh chính là cảm thấy chính mình hiện giờ cũng không có gì không thể gặp người.



Nhưng người đàn ông này thế nhưng lại là người tắt đèn, khiến kết cục nàng đã diễn xuất thật tốt biến thành một mảnh đen tối.



Nếu đã thế, hắn muốn nhìn mặt thì cố chờ một chút nữa đi…



Khụ.




Trang giấy thay nhau rơi rụng xuống, Eric liếc tới một góc, đồng tử bỗng nhiên phóng đại.



Gã run rẩy nhặt chúng lên.



Nhìn thấy đầu tiên chính là ảnh chụp của chính mình và đông đảo phụ nữ đang trêu đùa nhau, cùng với nội dung gã lén lút giao dịch với một số thế lực.



Còn có… Âm mưu tính kế sau khi giao dịch súng ống đạn dược sau lưng “Hắc Hồ”.



“A ——”



Ngay khi cả người Eric đang phát lạnh, Sharina đột nhiên phát ra tiếng thét chói tai.



Gã chấn động, đảo mắt nhìn lại, thấy mấy tấm ảnh chụp bị em gái nhặt lên đã bay xuống, phía trên không ngờ chính là cô ta “Thân mật kết giao” cùng nhiều vị công tử quyền quý.



Không!



Xong rồi…



Trong lúc nhất thời, hai anh em đều xụi lơ trên mặt đất.



Mạc Sâm hờ hững nhìn trò hề của anh em hai người: “Những thứ này, tôi đã phái người tặng cho Quốc Vương tiên sinh của quý quốc một phần.”



Dứt lời, mặt hai người đã xám như tro tàn.



Trong gió đêm, giọng nam lạnh nhạt chậm rãi phiêu tán: “Nói vậy, hẳn ông ta cũng sẽ vì nhận thức mới về hai đứa con mình mà cảm thấy vui mừng.”



Nói xong, Mạc Sâm quay người lại, đang muốn rời đi.



“Shit!” Nháy mắt kia, Eric gầm nhẹ một tiếng, đột nhiên bò lên, thẳng tắp nhằm về phía hắn.



Mạc Sâm căn bản không quay đầu lại, giơ tay về phía sau bắt lấy.



Trong chớp nhoáng, Eric còn chưa kịp phản ứng, yết hầu đã bị chế trụ gắt gao.



“Ách…” Gã hoảng sợ trừng lớn mắt, chỉ có thể phát ra thanh âm ô ô.



Mấy chục giây sau, vị vương tử vùng Trung Đông này xụi lơ xuống.



Không rõ sống chết.



Tại chỗ, Sharina run rẩy, chỉ cảm thấy máu đông thành băng.



Trời!



Sao lúc trước cô ta lại coi trọng một ác ma như vậy chứ?



Mạc Sâm ngay cả nhìn cũng không nhìn, vẫn như cũ mang dáng vẻ quý công tử ưu nhã, dẫn theo mấy thủ hạ trở về hậu trường.



Vừa vào cửa, chợt thấy Vân Khuynh đi ra từ phòng thay đồ.



“Lăng.” Hắn đột nhiên gọi nàng.



“Ừm?” Vân Khuynh câu môi cười.



Lại không ngờ, giây tiếp theo.



Mạc Sâm đột nhiên giơ tay lên, hung hăng bổ về phía sau cổ nàng ——