Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 397 :

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


《Chương 397》



NAM TRANG SĂN TÌNH: CÔNG LƯỢC DẠ ĐẾ THẦN BÍ (33)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



Cô ta làm như vô tình hỏi, trong đôi mắt đẹp dao động tia sáng không rõ.



Lại không khéo bị Tiêu Thiên Long bắt giữ hoàn toàn.



“Em quan tâm hắn làm gì?!”



Lúc này, hắn ta cười lạnh một tiếng, hai tay đột nhiên siết chặt eo Ôn Vũ Tình, lại nói.



“Sao hả, cô không trở về bên cạnh lão già Abel kia sao? Cố ý ở đây cùng tôi làm gì?”



Hắn ta nói, trong giọng điệu lại không có sự thân thiết kính trọng như gọi bác trai trước đây.



—— Dù sao thì, từ khi “Long Nha” thoát khỏi sự khống chế của hai gia tộc, quan hệ của Tiêu Thiên Long và gia tộc Adrian cũng biến thành quan hệ đối địch vi diệu.



Nếu không phải vì nguyên khí đại thương lại phải theo kịp chuyện đảo bảo tàng, lão già Abel kia tất đã sớm khai chiến với hắn ta để đòi lại sản nghiệp.



Còn Ôn Vũ Tình, từ khi gia tộc Adrian bắt đầu suy yếu, vận thế của cô ta liền giảm không ít.



Mà vận thế của Tiêu Thiên Long hiện giờ lại cường thịnh đến mức không khác biệt với Abel là mấy.



Bởi vậy đối với tình nhân đã từng vênh mặt hất hàm sai khiến này, hắn ta cũng không quá coi trọng, lời nói ra càng không chút khách khí ——



“Ở cạnh tôi lát nữa không sợ lão già kia nhìn thấy sẽ phát tác à? Còn hỏi thăm Dạ đế, cô đây là muốn tìm nhà kế tiếp* à?”



* Nhà kế tiếp (下家): Hán ngữ, chỉ người chồng sau, hoặc người kế tiếp. (Theo Baike)



“Em,” Ôn Vũ Tình bị câu này chọc trúng tâm tư, lập tức đỏ vành mắt: “Long ca ca, em không có…”



Cô ta thấp giọng khóc, rũ mắt xuống, trong ánh mắt lại xẹt qua tia oán hận.



Ôn Vũ Tình nghĩ đến, năm đó nếu không phải có cô ta và mẹ ra sức bảo vệ, Tiêu Thiên Long đã sớm bị ba mình xử trí sạch sẽ!



Bởi vậy lúc ấy, Ôn Vũ Tình tự cảm thấy có ân đối với hắn ta nên cũng không có sắc mặt gì tốt đối với gã đàn ông từng suýt chút nữa ngoại tình với mẹ kế này.
Cô ta vẫn có chút kiến thức, rất nhanh đã nhận ra, đây chính là loại hình quân hạm mới nhất trên thế giới!



Là nhà ai? Dám kiêu ngạo như thế?



…Ôn Vũ Tình kinh ngạc, chỉ cảm thấy Tiêu Thiên Long bị hạ thấp đi biểu tình cũng hơi trầm xuống: “Kính viễn vọng.”



Hắn ta phân phó, cầm lấy kính viễn vong thủ hạ đưa qua, quét qua đoàn người trên chiến hạm một lần, sắc mặt càng tối sầm.



“Lăng, Vân, Khuynh!”



*



Quân hạm dừng ở bờ biển, sau khi bàn giao với thủ hạ xong, Vân Khuynh mang theo bọn Ngũ Vi xuống thuyền.



Lại không nghĩ rằng, hai chân nàng mới vừa bước lên bờ cát liền nghênh đón một đám người muốn gây chuyện.



“Ha.” Tiêu Thiên Long ôm lấy Ôn Vũ Tình, ngoài cười nhưng trong không cười chào hỏi: “Lăng thủ lĩnh, sao không cùng đi với tiểu bạch kiểm nhà cậu vậy?”



Vân Khuynh: “…”



Nàng nhìn “Khí vận chi tử” đang âm thầm khoe khoang, nghe được xưng hô của hắn ta với người yêu nhà mình, hơi có chút câm nín ——



Trên thực tế.



Ở nguyên thế giới, lúc này, Tiêu Thiên Long đã sớm biết được thân phận của Mạc Sâm từ trong miệng thám tử Mạc gia, chuẩn bị tốt kế hoạch chạy trốn, mới không nằm xuống tại nơi gọi là “Đảo kho báu” này.



Nhưng lúc này đây, vì nàng “Lơ đãng” nhắc nhở, người nào đó không cố ý mặc kệ thám tử mà Tiêu Thiên Long xếp vào nữa, khiến toàn bộ bọn chúng lãnh cơm hộp một cách khó hiểu.



Có lẽ là như thế, kế hoạch của Mạc gia tiến hành càng thêm thuận lợi, thân phận của Mạc Sâm vẫn luôn được che giấu thật tốt.



Đương nhiên, tác dụng phụ chính là... Hiện giờ thanh danh bên ngoài càng thêm không chịu nổi.



Chẳng qua, vậy thì sao chứ, cũng không tới phiên Tiêu Thiên Long trào phúng.



“Tôi là khách, Mạc gia là chủ nhà, đương nhiên không thể cùng nhau tham dự.”



Giây tiếp theo, Vân Khuynh nhàn nhạt nói, quét mắt nhìn Tiêu Thiên Long và Ôn Vũ Tình, dư quang thoáng nhìn, nhìn đến một bóng hình, không khỏi dừng lại ——