Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 407 :

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


Editor: Dương Gia Uy Vũ



Kỷ Vân Khuynh.



Cô ấy chính là con gái duy nhất của Kỷ Tam Đao, là thanh mai trúc mã với Từ Dương, sớm đã là một đôi trong lòng hiểu rõ mà không nói ra.



Kỷ Tam Đao vẫn luôn chờ đợi con gái và đồ đệ thành hôn, truyền thừa Kỷ gia.



Có điều, sau đó vì Từ Dương không chịu nổi tịch mịch muốn đến Đế Đô xông xáo, tuy Kỷ Tam Đao cảm thấy mất mát nhưng cũng không ngăn cản, chỉ nói rõ là sau này hắn ta không được mang món ăn của Kỷ gia lên thực đơn ở Đế Đô.



Lại không ngờ rằng, Từ Dương mặt ngoài đáp ứng đến là tốt, nhưng lại thông qua tay Kỷ Vân Khuynh thừa lúc đêm tối lấy đi thực đơn tổ truyền của Kỷ gia, trực tiếp chạy vội tới Đế Đô, biến mất không còn tung tích.



Kỷ Tam Đao khó nén, hơn nữa ông ấy vốn có bệnh tim, trong lúc giận dữ lại đột ngột qua đời.



Lúc này, Kỷ Vân Khuynh bị bỏ lại, chỉ cảm thấy… Trời long đất lở.



Cô ấy hận chính mình gián tiếp làm “Đồng lõa”, vào đêm đó khi Từ Dương nói muốn xem thực đơn một lần cuối cùng, bị lừa gạt đến thật sự mang theo ra ngoài, thành tội nhân của Kỷ gia.



Cô ấy cũng hận Từ Dương, con sói mắt trắng tâm địa đen tối, biết rõ thực đơn là mạng của ba nhưng lại không chút lưu tình lấy đi.



Sau khi hạ táng Kỷ Tam Đao, lại qua mấy tháng, Kỷ Vân Khuynh bán sạch tất cả gia sản, dứt khoát bước lên con đường Đế Đô.



Lúc này, Từ Dương đã bộc lộ tài năng ở Đế Đô, không chỉ được lên làm đầu bếp chính của nhà hàng bốn sao Ngự Vị Cư, còn trở thành một đôi oan gia hoan hỉ với con gái của ông chủ Lục Dao Dao.



Mà hết thảy những điều này đều bị Kỷ Vân Khuynh rốt cuộc cũng tìm được sư huynh nhìn ở đáy mắt, thậm chí cô ấy còn hành động như gián điệp, theo dõi tra xét tất cả về Từ Dương.



Cô ấy nhìn thấy, sở trường của Từ Dương ở Ngự Vị Cư chính là món ăn tổ truyền trong thực đơn của nhà mình; cô ấy nhìn thấy, hắn ta và Lục Dao Dao tuy mặt ngoài vẫn chưa xác định quan hệ, nhưng ôm, hôn môi, mọi thứ đều không thiếu…



Như thế, còn điều gì đáng nói nữa?



Trong mắt Kỷ Vân Khuynh, đây là sự phản bội triệt để, lúc ấy, rốt cuộc cô ấy cũng vứt bỏ một chút tình cũ còn sót lại, chỉ muốn báo thù.



Đúng lúc này, đối thủ cạnh tranh của Ngự Vị Cư là Thực Thượng Các đang chiêu mộ người, Kỷ Vân Khuynh lập tức nhận lời, dựa vào một thân trù nghệ hầu như không thua kém Từ Dương, gia nhập dưới trướng.



Từ đây, cô ấy luôn nhằm vào Từ Dương, ẩn nấp phía sau màn, cùng người gọi là sư huynh này đánh lên lôi đài.



Lại không ngờ, ông chủ của Thực Thượng Các lão bản bởi vì ngụy tạo sổ sách, trực tiếp bị Lục Dao Dao tìm người tra xét ra, không bao lâu đã bị ép đóng cửa, bị Ngự Vị Cư thu mua.



Vào ngày thu mua đó, Lục Dao Dao cố ý phân phó thủ hạ phải cho người luôn đối nghịch với người trong lòng mình là cô ấy một bài học.




Weibo chính thức khai thông đăng ký!



Nàng mới nhớ tới, một năm này, hình như cũng là thời điểm Weibo vừa ra đời…



Một ý tưởng mơ hồ hiện lên, Vân Khuynh ngừng lại, lập tức tìm ra trang web của Weibo, click vào, đăng ký…



Cùng thời khắc đó.



Một nơi khác ở Đế Đô, trong một phòng nghỉ ở cao ốc Tinh Huy.



Người đại diện kim bài trong truyền thuyết Lý Hoành đang đau đầu nhìn người đàn ông đang ngồi trên sô pha trước mặt.



“Cậu đủ rồi nha! Cố ý mua ở Ngự Vị Cư, cậu còn kén chọn…”



Anh ta rống lên vài câu, thấy con hàng kia vẫn không hề phản ứng, lập tức cả giận.



“Vậy cậu đừng có ăn! Đói chết cậu!… Đúng rồi, bên Weibo mời cậu làm người đại diện phát ngôn, từ lúc đăng ký đến giờ cậu ngay cả một động thái cũng không phát, thường xuyên dạo đã nói lúc trước đâu hả?”



“…Chơi không vui.” Rốt cuộc, người đàn ông vẫn luôn không lên tiếng đã mở miệng.



Một tiếng này cực kỳ trầm thấp, va thẳng vào lòng người.



Mà lúc này, hai chân dài của hắn đang gác lên nhau, hơi ngẩng đầu lên, phía sau dựa vào sô pha, từ hầu kết, cằm… Đến trán, đều lộ ra độ cung hoàn mỹ, quả thực mê hoặc đến kinh người.



Nhưng lời nói ra… Hoàn toàn không phù hợp với hình tượng nam thần mà bên ngoài vẫn thấy.



“Chơi vui? Trong mắt cậu, ngoại trừ để ý mấy bữa tiệc lớn ra, còn có cái gì là chơi vui?” Lý Hoành cả giận.



“Nếu ngày nào đó có người phát nội dung mỹ thực, cậu sẽ cảm thấy chơi vui ngay đúng không?”



“Ừm.” Người đàn ông cười nhẹ, thế mà thật sự thừa nhận.



Trong lòng còn thầm thở dài một câu, đáng tiếc, không có chủ kênh nào như vậy a…



Hắn không ngờ rằng chính là.



Lúc này, ở ngoài ngàn dặm, có người trong đầu cũng đồng thời hiện lên ý tưởng này ——