Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện
Chương 418 :
Ngày đăng: 17:12 30/04/20
《Chương 418》
MỸ THỰC TÌNH DUYÊN: CÔNG LƯỢC ẢNH ĐẾ THAM ĂN (13)
Editor: Dương Gia Uy Vũ
Phòng Mỹ Thực Của Vân Đóa V: Cảm tạ tất cả những ai đã luôn ủng hộ tôi, cũng cảm tạ người đã nghi ngờ tôi. Rất nhanh thôi, tôi sẽ mở một cửa hàng ở ngoài đời thật. Mặt khác, mọi người có thể nhìn xem có giấy chứng nhận an toàn vệ sinh thực phẩm hay không, cũng hoan nghênh giám sát ≧▽≦
Động thái này vừa ra, không tới vài phút, bình luận tức khắc bùng nổ ——
Hdd: Hốt hoảng. Tui còn chưa thoát khỏi cú lội ngược vừa rồi đâu, đột nhiên lại mở cửa hàng? Chuyện bôi đen trước đó không phải là để phối hợp lăng xê đấy chứ?
Trái Tim Thủy Tinh: Không cần biết có phải lăng xê hay không, dù sao nếu bác chủ nấu nướng không thành vấn đề, trù nghệ lại quả thật rất trâu bò, đến lúc đó nhất định sẽ đi ăn thử, nhưng sẽ không quá mắc đấy chứ QAQ
Bánh Ngọt Nhỏ: A a a!! Bão táp khóc thút thít, từ lần trước rút thăm trúng thưởng xong tui vẫn luôn ngày đêm tơ tưởng, rốt cuộc cũng có thể ăn nữa rồi sao? (Bạn này là Chu Điềm trúng thưởng với mấy bạn cùng KTX đó)
Vân Gia - Nguyệt Nguyệt: Người ở xa khóc chít chít! Vì sao chứ, không thể mở shop online sao?
Vân Gia - Chuông Gió: Cùng thành phố vui rạo rực. Mở shop online gì chứ, thức ăn đương nhiên phải giữ nguyên mùi vị nha!
…Tóm lại, trong một đêm, dư luận đảo ngược.
Tầm mắt mọi người càng bị hành động liên tiếp của Vân Khuynh làm kinh sợ, tầm mắt sôi nổi dời sang chuyện mở cửa hàng này.
Vô hình chung, Từ Dương và Lục Dao Dao ra sức bôi đen còn giúp tăng không ít độ chú ý.
Ngự Vị Cư, hai vị kia hộc máu như thế nào tạm thời không nói đến.
Lúc này, trong thư phòng tại biệt thự của Lục Đình Quân, Vân Khuynh vừa quay đầu, chợt đối diện với ánh mắt không rõ ý vị của người nào đó.
“Mở cửa hàng?” Lục ảnh đế hơi nhướng mày, lại hơi châm chước nói.
“Khuynh Khuynh, bước tiến này của em không khỏi quá lớn rồi.”
Dù sao thì, độ nổi tiếng trên mạng thường hay thay đổi, cũng không phải chỉ đơn giản mấy tháng là có thể làm được.
Không ngờ, Vân Khuynh khẽ câu môi, lại nói: “Ai nói tôi lập tức mở đâu? Sắp mà thôi…”
Loại từ mơ hồ này, có thể là mấy tuần, cũng có thể là mấy tháng.
Dù sao đúng lúc nhân cơ hội tạo nhiệt trước, mở đầu tuyên truyền cũng khá tốt không phảo sao?
Còn thời cơ khai trương chân chính, tất nhiên là phải chờ đến sau Giải thi đấu trù nghệ, hoàn toàn định ra phong cách…
Lục Dao Dao tất nhiên cũng lưu ý tới phản ứng của bạn trai, ngược lại tâm tư bởi vậy lại linh hoạt.
Cứ như thế, qua hơn nửa tháng, hai người lén lút muốn làm một số động tác nho nhỏ, vãn hồi thanh danh.
Cho đến hôm nay ——
Lục Dao Dao hưng phấn kéo Từ Dương đến một phòng bao của Ngự Vị Cư, nói phải giới thiệu cho hắn một vị khách đặc biệt.
“Ai…”
Từ Dương không rõ nguyên do, vừa vào cửa, nhìn thấy một gương mặt kiều mị hôm qua vừa thấy trên màn ảnh, lập tức hơi nói lắp: “Cổ Nhân Nhân…”
“Đầu bếp Từ, chào anh.” Đối phương cười duyên đứng lên.
“Chào cô, chào cô.”
Mặt Từ Dương hơi đỏ, may mà mặt hắn ta đen, căn bản không nhìn ra.
Tiếp theo, hắn ta xoa xoa tay lên tạp dề rồi mới bắt tay với Cổ Nhân Nhân.
Lục Dao Dao lại hoàn toàn không phát hiện bạn trai khác thường, chỉ hưng phấn nói: “Tới đây, mau ngồi xuống đi, nói chuyện chính.”
“Cổ tiểu thư có thể có chuyện gì… Lại có liên quan với tôi?” Từ Dương ngồi xuống, gãi gãi đầu.
Chợt thấy Cổ Nhân Nhân che miệng cười: “Có liên quan rất lớn là đằng khác. Gần đây tôi có nhận một kịch bản, là của đạo diễn Cố Vinh Phát, là… đề tài về đầu bếp.”
Dứt lời, Từ Dương nhất thời mở to mắt.
Cố Vinh Phát, đó chính là đạo diễn lớn nổi tiếng!
Hơn nữa, đề tài đầu bếp… “Sẽ không phải để tôi diễn một vai nhỏ đấy chứ?” Hắn ta theo bản năng nói.
Cổ Nhân Nhân nghe vậy, trong mắt hiện lên tia khinh thường, mặt ngoài lại cười tủm tỉm nói.
“Cái này cũng không phải. Có điều, Cố đạo diễn yêu cầu cao, nghe nói trong đoàn phim cần một người đầu bếp chỉ đạo. Ngoài ra, nam chính sẽ không nấu ăn, tôi nghĩ cũng nên có một thế thân…”
“Chuyện này…” Lần này, Từ Dương cuối cùng cũng phản ứng lại, thuận thế lại hỏi một câu: “Nam chính là?”
————
PS. Mở chi nhánh!