Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 45 :

Ngày đăng: 17:06 30/04/20


Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ



Vân Khuynh bị hoảng sợ, trượt tay một cái, bàn tay mềm vô tình ấn vang phím đàn.



“Đang ——” một tiếng, nàng thiếu chút nữa ngã nhào xuống đất.



Giây tiếp theo. Một cánh tay có lực vươn ra, bắt được cổ tay nàng.



“Cảm ơn.”



Vân Khuynh âm thầm thở ra một hơi, điều chỉnh tốt thần sắc của mình, mới ngẩng đầu, muốn rút tay mình ra khỏi tay người đàn ông.



Ngẩng đầu, vừa liếc mắt qua, mặt thoáng cái đỏ bừng.



“Anh…”



Chỉ thấy trên người Kỳ Kiệt khoác áo ngủ màu đen bằng tơ tằm, cổ áo rộng thùng thình tùy ý mở ra, lộ ra phân nửa khuôn ngực màu mạch săn chắc. Bên hông, dây lưng buộc lỏng lẻo, phác họa vòng eo tinh tráng.



Tóc trên trán hắn rối tung, còn có bọt nước nhỏ giọt. Bộ dáng sau khi tắm xong, lộ ra sự gợi cảm không nói nên lời.



Nhưng mà, với Vân Khuynh tư tưởng vẫn “cổ hóa” mà nói, hắn quả thực đang đồi phong bại tục!



“Làm sao thế?”



Kỳ Kiệt liếc thấy phản ứng xấu hổ không biết làm sao của nàng, nội tâm luôn đạm mạc, bỗng nảy lên ý định trêu đùa.



Mà hắn, là người chưa bao giờ ủy khuất bản thân.



“Bị tôi mê hoặc rồi?”



Lời tự luyến đến vậy, được hắn cười nhẹ nói ra, có vẻ cực kỳ đúng lý hợp tình như Chúa sinh ra đã thế.



Lúc này, người đàn ông chớp đôi mắt đào hoa, ánh mắt ấy hơi thanh lãnh mị hoặc lại tà tứ vạn phần, cười như không cười liếc nàng, trong thần sắc, chứa đựng ý vị khiến người ta mặt đỏ tim đập nhanh.



Vân Khuynh ngẩn ra trong chớp mắt.



Nhưng, lần này, không phải vì thẹn thùng.



Kỳ Kiệt hắn…



“Cô đang nghĩ cái gì?”



Thế nhưng, không đợi Vân Khuynh từ trong kinh ngạc nhìn ra được chút gì, giọng nam lạnh lẽo đã đánh gãy suy nghĩ của nàng.



Đồng thời, lực tay cầm lấy nàng bỗng mạnh thêm.



Vân Khuynh tê rần, chợt dùng lực, rút tay ra.



“Ngài Kỳ bị mất ngủ đúng không?” Nàng nhàn nhạt nói, “Tôi thấy vì sức khỏe thân thể của ngài, chúng ta bắt đầu đi.”



Nói, mắt phượng nhìn thoáng về phía giường, ý bảo người đàn ông nhanh chân “về chỗ” đi.



Tiếp thu trị liệu, đừng phát bệnh.



Được không?



Kỳ Kiệt nhíu đôi mày tuấn tú, thấy Vân Khuynh biểu hiện như vậy, môi mỏng mím chặt trong chớp mắt, cũng không nói gì nữa.



Hắn chỉ… vô cùng không thích ánh mắt vừa rồi của nàng.



Dường như đang thông qua bản thân, nhìn vào một người khác…



Mà cảm xúc bị động thái này của nàng tác động vào, làm hắn mười phần không vui.



Kỳ Kiệt, trước nay đều là người sức kiềm chế tốt.



Vì thế, hắn cũng hạ mắt xuống, đột nhiên xoay người đi về phía giường.



“Nocturne in E flat Major No.2.”



Giọng nam lạnh lùng thổi qua, Vân Khuynh ngẩn ra, mới phản ứng lại.
Cánh tay dài của người đàn ông bỗng dưng thắt chặt.



Giây tiếp theo.



Trời đất quay cuồng.



Lực giam cầm vừa lật, Vân Khuyh nháy mắt bị hắn đè dưới thân.



Đôi mắt đào hoa tà mị rốt cuộc mở ra, lãnh lãnh đạm đạm liếc nàng.



Chỉ là.



Vân Khuynh vẫn có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ cơ thể cao khác thường của hắn.



Cách tầng vải dệt mỏng manh, hai người có thể nghe thấy tiếng tim đập lẫn nhau.



“Anh… anh buông ra.”



Mặt đẹp đã đỏ ửng một mảnh, lông mi cong dài rủ xuống, không dám nhìn thẳng hắn.



Kỳ Kiệt lại không có động tác.



Hắn chỉ từ trên cao nhìn xuống đảo qua toàn thân Vân Khuynh.



Tình cảnh này… Quen thuộc đến kỳ lạ.



Tựa hồ, thật lâu thật lâu trước kia, nàng cũng từng như vậy, bị hắn giam cầm trong tay.



Kỳ Kiệt nhướng mày, cẩn thận đánh giá cô gái đoan trang trước mắt, muốn tìm ra cái gì…



Nhưng mà.



Giây tiếp theo.



Cơn đau đầu quen thuộc lại lần nữa phát tác…



Vân Khuynh cắn cắn môi, đang muốn mạnh mẽ giãy giụa.



Bỗng chốc.



Người đàn ông buông lỏng nàng ra.



Tiếp theo, phảng phất như chưa có chuyện gì xảy ra mà đứng dậy, lập tức xoay người ra khỏi phòng.



Hả… Chuyện gì thế này?



Vân Khuynh được “thả xuống” đứng dậy, nội tâm chửi thầm.



Quả nhiên là kẻ âm tình bất định… biến thái!



Bùi Quân Mịch, hắn kém quá nhiều…



Nàng lấy lại bình tĩnh, áp xuống luồng suy nghĩ phức tạp, tìm thấy di động trên đầu giường.



Nhưng, vừa mở weibo ra, suýt nữa thì di động bị một cơn mưa thông báo làm cho đơ luôn.



Vân Khuynh nhíu mày đẹp, nhanh chóng mở ra xem.



Dòng thổ lộ các kiểu và mối nghi ngờ nảy sinh nằm trong dự kiễn của nàng, nhưng…



Nàng nhìn ban tổ chức bên đài truyền hình Tinh Không tuyên bố trận chung kết quy tắc có sửa đổi, trong mắt hiện lên suy tính sâu xa.



Chuyển thành hình thức phát sóng trực tiếp, chủ đề trận chung kết là “cùng hát”, khách quý thần bí tham gia…



Thấy thế nào cũng có mùi âm mưu.



Vân Khuynh xoa xoa trán, đang cân nhắc, thì tiếng chuông điện thoại “reng reng” vang lên.



Nàng vừa nhìn, khung thông báo người gọi tới hiện ra hai chữ “cha nuôi” lập lòe.