Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 60 :

Ngày đăng: 17:07 30/04/20


Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ



Kỳ Kiệt nhắm mắt, ý lạnh đầy người, lại không nói không rằng.



Thấy thế, Tưởng Trịnh cũng không đánh không mắng.



Nếu là người khác, ông sớm đã dạy dỗ nghiêm khắc rồi! Nhưng gặp phải vị này, ông chỉ có thể cười khổ.



Nhưng thật ra Vân Khuynh đứng một bên, ẩn ẩn có suy đoán.



Mới vừa rồi, hai người diễn cảnh cuối cùng của phim —



Điệp Ảnh bại lộ thân phận, người trong chính phủ Uông Ngụy nghi ngờ cô còn có tòng phạm ẩn núp trong chính phủ.



Sau khi thẩm vấn mà không có kết quả gì, có người nghĩ ra một chiêu độc ác: Tập trung tất cả những người bị tình nghi lại, mỗi người một khẩu súng, bắt đầu bắn Điệp Ảnh, nếu ai nương tay, thì chính là không đánh đã khai.



Vì thế, một đám Hán gian không có nhân tính, bắn thủng nhiều chỗ trên người Điệp Ảnh, nhưng không tạo ra vết thương trí mạng, khiến cô trong tra tấn đầy máu tươi, thống khổ chết đi.



Nhưng, không có ai nghĩ đến, cô còn có súng.



Trên đường lăng trì, trước khi đám súc sinh kia kịp phản ứng lại, cô dùng súng tự sát.



Vì thế, Tần Sâm xen lẫn trong đó, miễn đi một lần gặp phải nguy hiểm.



Vân Khuynh hồi tưởng cốt truyện, lại nhớ tới biểu hiện vừa rồi của người đàn ông.



Là người lành nghề, Tần Sâm hẳn là nên ẩn nhẫn, trên thần sắc, không có chút dao động nào; chỉ có một chút biểu hiện nhỏ bé, toát ra sự giãy giụa trong nội tâm.



Nhưng mà, Kỳ Kiệt lại không cách nào nhập diễn được.



Hẳn là nói, khi thấy cảnh tượng ‘Điệp Ảnh’ bị lăng trì, phản ứng của hắn — quá lớn.



Tuy rằng, vẻ mặt hắn vẫn đạm mạc như cũ, nhưng khí lạnh trong mắt tỏa ra bốn phía, khí thế quá mức mạnh mẽ quanh thân, đều tỏ rõ sự thật chói lọi —



Vị BOSS che dấu này, đang trong cơn thịnh nộ.



Biểu hiện này không hợp với kịch bản, hiển nhiên không được cho qua.



Càng miễn bàn, đứng chung một chỗ với hắn, mấy diễn viên đóng vai Hán gian kia, đều sợ tới mất mật.



Vì thế, liền NG bốn, năm lần.



Mà Tưởng Trịnh ở phim trường luôn uy phong lẫm lẫm, lại bó tay không có biện pháp.



“Thôi, bỏ đi,” Khuôn mặt tang thương của Tưởng Trịnh hiện lên bất đắc dĩ, vẫy vẫy tay: “Tất cả mọi người nghỉ ngơi nửa tiếng!”



Kỳ Kiệt đứng tại chỗ, thần sắc khó lường.



Vân Khuynh than nhẹ, đi thẳng tới bên cạnh hắn.



“BOSS, ngài,” Nàng nhẹ giọng gọi hắn, đột nhiên nói: “Ngài có phải đang cảm thấy….. Tần Sâm quá yếu đuối?”



“Ừm, không phù hợp với hình tượng khốc huyễn của ngài?”



Vân Khuynh vui đùa trêu chọc, ánh mắt giảo hoạt.



Kỳ Kiệt nhìn lại nàng, ý vị không rõ nói: “A? Em cho là như vậy?”



Ánh mắt hắn đen tối không rõ.
“Đóng máy!”



“Được giải phóng rồi!”



Trong phim trường.



Vân Khuynh đứng dậy, đồng thời tận lực thoát khỏi cảm xúc của cảnh diễn.



Nhưng mà, không đợi nàng điều chỉnh lại —



Một bóng đen, đột nhiên ụp xuống.



Vân Khuynh nâng mắt, hơi kinh ngạc gọi.



“Kỳ….”



Người đàn ông kia lại giữ lấy cằm nàng, không màng tạo hình mặt mày xám tro của nàng lúc này, cúi người xuống.



Hung hăng cắn môi nàng.



Ái muội dây dưa, hắn bá đạo cướp lấy tất cả hô hấp của nàng.



Nói là hôn, không bằng nói là dã thú cắn xé. Đây là phát tiết, cũng là vì….



Hắn bất an.



Xung quanh, tiếng huýt sáo trầm trồ khen ngợi, vang thành một mảnh.



Vân Khuynh bị ôm trong lồng ngực người đàn ông, nhắm mắt lại.



Là vì tình mê, cũng là vì, cảm giác này —



Quá mức quen thuộc……



*



Đoàn phim ‘Phong Hỏa Thứ Điệp’ chuẩn bị mở tiệc mừng đóng máy, bên Tinh Quang, lại có người đứng ngồi không yên.



“Trần Trạch, làm sao bây giờ a?”



Liên Thi Ngữ nôn nóng lôi kéo tay áo của người đàn ông tuấn nhã.



“Anh thấy không qua lâu sau, bọn họ liền đóng máy rồi!”



Mặt Tống Trần Trạch âm trầm, hắn ta không nghĩ tới, sự tình sẽ mất khống chế đến thế!



Nói cho cùng, tuy rằng hắn ta là người đại diện trứ danh trong nước, nhưng muốn đối đầu với nhân vật mạnh chân chính, còn xa xa không đủ!



Cho nên, hắn ta mới trăm phương ngàn kế muốn bò lên trên!



Liên Thi Ngữ, chính là tác phẩm tốt nhất của Tống Trần Trạch — một ngôi sao Tiểu Thiên Hậu vừa hot vừa dễ khống chế!



Một ván này, hắn ta quyết không thể thua!



“Hừ,” Trong mắt Tống Trần Trạch hiện lên tia sáng lạnh, hung ác nham hiểm nói: “Vậy làm cô ta diễn không được chút ánh sáng nào, là được chứ gì?”



“Toàn bộ tin tức tham gia du thuyền, bất kính với cha mẹ nuôi, dùng quy tắc ngầm đoạt diễn, lập tức thả ra ngoài!”