Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 83 :

Ngày đăng: 17:07 30/04/20


Edit: NHY



Beta: Mạc Khinh Vũ



“Cái gì? Vị hôn thê?”



Sở Ngạo Thiên nghe vậy sửng sốt trong nháy mắt, ngay sau đó, liền cười lớn “Kính đường huynh, ta thấy ngươi là đang phát tác mê tâm chứng đi……”



Lại nghe được giọng nữ thanh thanh lãnh lãnh, bỗng dưng đánh gãy lời hắn.



“Tam điện hạ, xin người chú ý lời nói.”



Khuôn mặt Vân Khuynh lạnh lẽo như nhiễm sương, tiếng nói băng hàn: “Thần nữ cùng Kính Vương, đúng là có hôn ước.”



“Các ngươi……” Lời này vừa ra, ngay cả Hoàng hậu cũng bị chấn động!



Sở Ngạo Thiên càng không thể tin được, đột nhiên rống to ra tiếng.



“Các ngươi đây là lén lút đính thân!”



Sao có thể?!



Từ lúc xuyên qua tới nay, chỉ cần là nữ nhân hắn ta coi trọng, bất cứ ai cũng đều ngoan ngoãn rúc vào lòng hắn ta……



Sở Ngạo Thiên gắt gao trừng mắt nhìn Vân Khuynh, bộ dáng kia dường như trượng phu bị đội nón xanh ——



Chỉ làm Vân Khuynh dâng lên một loại ghê tởm muốn nôn!



Lúc này, Sở Ngự Thần nheo mắt lại, giống như tình cờ mà chắn trước nàng, ngăn chặn ánh mắt của Sở Ngạo Thiên.



Vân Khuynh cũng nhạy cảm mà phát hiện ra chút săn sóc này, trong lòng ấm áp.



“Tam điện hạ, hôn ước của thần nữ cùng Kính Vương, không phải là tư tình……”



Nàng không hề có ý muốn nhìn người nào đó đang ồn ào huyên náo, chỉ khẽ hạ mắt, hơi hơi cong môi —— “Mà là, di chiếu của Hiếu Đế.”



“Cái gì?” Hoàng hậu cùng Sở Ngạo Thiên kêu lên, hoàn toàn thất sắc!



“Di chiếu của Hiếu Đế, di chiếu của Hiếu Đế……”



Ước chừng một nén nhang sau.



Trong điện Lưỡng Nghi, Sở Chiêu đế vừa bãi triều gắt gao nhìn chằm chằm thư tín trong tay, lòng hoảng loạn.



Bao nhiêu năm, đã bao nhiêu năm!



Đã bao lâu ông ta chưa thấy được di vật nào của Hoàng huynh……



Ngồi trên đỉnh giang sơn mười mấy năm, ông ta thiếu chút nữa đều đã quên, ngôi vị Hoàng đế này của mình, thật ra danh không chính ngôn không thuận!



Sở Chiêu đế hai tay cầm trang giấy ố vàng, thần sắc như si như ngốc.



“Phụ hoàng!”




* lãnh túc: lạnh lùng, nghiêm túc



Nửa khắc sau, Vân Khuynh mới buông mật báo trong tay, quay người về phía nam nhân ngồi ở bên cạnh, ánh mắt giảo hoạt.



“Định lực của Vương gia thật cao.”



Phải biết rằng, mấy chuyện gà bay chó sủa trong điện Sở Ngạo Thiên, thật sự là buồn cười.



Mà Sở Ngự Thần đối mặt với tin tức hoang đường như vậy, lại vẫn không chút gợn sóng……



Vân Khuynh nghĩ, đang muốn cảm thán bản lĩnh thu liễm cảm xúc của đối phương, lại nghe nam tử lạnh giọng mở miệng.



“Quen rồi.”



Nàng tức khắc ngơ ngẩn.



Khụ, hóa ra đây là do chứng kiến quá nhiều.



Vân Khuynh mím môi, trong lòng cười thầm.



Tính tình này, thật đúng là quen thuộc, đáng yêu……



Ân.



Sau khi thành “vị hôn phu thê”, hai người lui tới không hề kiêng dè, nàng cũng có không ít cơ hội quan sát.



Từ khẩu vị, thói quen động tác…… đều xem thử.



Đến bây giờ, Vân Khuynh đã có chín phần nắm chắc ——



ở Ngự Thần, chính là vị kia nhà mình. Chỉ là, có vẻ như ở vị diện này, hắn không có ký ức kiếp trước.



Bất quá, nàng tin tưởng, hắn rồi sẽ nhớ lại thôi.



Nghĩ, Vân Khuynh nâng mắt, vừa định nói cái gì đó ——



“Vương gia! Trong cung triệu kiến!”



Thị vệ thanh âm vội vàng, ở ngoài cửa vang lên: “Tựa hồ là…… Báo nguy từ biên quan!”



————————————



Vân Khuynh: Này thế hôn ước của ngươi cùng nguyên chủ, là thật hay giả vậy?



Sở Ngự Thần: Không quan trọng.



Vân Khuynh:?



Sở Ngự Thần:…… ( nội tâm OS: Vô luận thật giả, đều là theo ý nguyện của ta.)



Ha ha, cho nên tự lý giải đi, không cần rối rắm.