Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 99 :

Ngày đăng: 17:07 30/04/20


Edit: NHY



Beta: Mạc Khinh Vũ



“Khuynh Khuynh, đợi lát nữa anh đưa em đi.”



Bữa sáng xong, Vân Khuynh mới vừa đứng lên chuẩn bị thu thập.



Tiết Cận Sâm thấp giọng một câu, tức khắc làm nàng dừng lại.



Vân Khuynh chuyển mắt nhìn người đàn ông phía trước hướng về mình mỉm cười, lập tức thanh tỉnh mà nhận thức đến —



Đây là một câu tuyên cáo, mà không phải hỏi han.



Đi thôi.



Nếu như vậy, cô gái nhỏ liền chỉ có thể cười cười, thanh thanh nói: “Được.”



Nửa giờ sau.



Dừng trước cổng đại học A, một chiếc Rolls-Royce màu đen an ổn đỗ.



Rất nhiều người lui tới, đều gửi đi ánh mắt nóng rát.



Đương nhiên, đây không chỉ bởi vì xe này giá trị xa xỉ — dù sao địa phương như Đế Đô này, người có quyền có thế tùy tiện vơ cũng được một đống.



Trường học cao cấp như đại học A, càng không thiếu học sinh gia cảnh xuất sắc.



Bất quá, nếu là siêu xe này còn đi kèm với mỹ nữ, có thể gây ra hiệu ứng khác nhau rất lớn.



Cô gái nhỏ cười cười đứng ở trước cửa xe. Mặc dù chỉ là một bóng dáng mảnh khảnh, dáng người yểu điệu này, tóc dài đến eo, vẫn như cũ hiện ra mười phần khí chất.



Tuyệt đối là mỹ nữ a!



Chẳng lẽ là tiểu học muội năm nay vừa tới nhập học?



Trước cổng trường, nhóm đàn anh đàn chị phụ trách tiếp đãi học sinh mới, trong lòng đều nôn nóng.



Nói không chừng, đây sẽ là người được chọn làm hoa hậu giảng đường năm nhất. Chính là, cô gái, em có thể xoay người nhanh lên không……



Đương nhiên, Vân Khuynh tất nhiên nghe không được nội tâm bạn cùng trường kêu gọi.



Lúc này, nàng đang bận cùng Tiết Cận Sâm từ biệt.



“Làm phiền anh, còn cố ý đưa em lại đây.”



“Kia…… em vào trường? Anh trên đường phải cẩn thận.”



Vân Khuynh mỉm cười, nhìn người đàn ông bên trong xe đã cởi bỏ đai an toàn, ánh mắt một mảnh chân thành.



Thấy thế, Tiết Cận Sâm không khỏi buồn cười trong lòng.



Con nhóc này.



Trên mặt quả thực chói lọi viết mấy cái chữ to “anh không cần cùng đi xuống”.



Hắn ngoéo một cái ngón tay, Vân Khuynh hiểu ý mà cúi xuống.



Giây tiếp theo.



Tiết Cận Sâm thấp thấp cười, ác liệt mà túm chặt mặt nàng, nhẹ búng cái trán.



“Anh trai đưa em đi vào không tốt sao? Ân? Ghét bỏ như vậy.”



Quả nhiên!



Vân Khuynh nội tâm rùng mình, tuyệt đối muốn đánh mất loại ý tưởng nguy hiểm này của hắn!




“Được rồi, tất cả mọi người đều nhìn kìa. Hiểu Hiểu nữ vương, hình tượng của cậu đâu?”



Hạ Hiểu Hiểu lại ôm chặt nàng.



“Hình tượng là cái gì.”



“Cậu cuối cùng nghĩ thông suốt, hóa ra nghỉ hè không để ý tới tớ, là mờ ám thực hiện kế hoạch lớn à.”



Nghe vậy, Vân Khuynh cũng vỗ vỗ vai cái nữ hài tử đáng yêu này, trấn an nói.



“Trước kia là tớ làm cậu lo lắng.”



“Hừ, biết là tốt.”



Hai nữ sinh đùa giỡn qua lại một lúc, lại có người thử lại gần đây.



“Hiểu Hiểu, đây là em gái bạn?”



“A?” Hạ Hiểu Hiểu từ trong lồng ngực Vân Khuynh chui ra, có chút sửng sốt.



Lại nghe thấy vấn đề mà bạn học nam hình như có chút ngượng ngập nói.



“Đúng vậy, vừa rồi ở diễn đàn trường nhìn đến, không nghĩ tới lại gặp được người thật. Là tiểu học muội năm nhất đi?”



?!



Hạ Hiểu Hiểu nhạy bén mà cầm di động lên, liền nhìn đến trang mới vừa mở ra “Tân sinh hoa hậu giảng đường”, ảnh chụp bạn tốt chói lọi!



Giây tiếp theo, cô không khỏi cười ha hả.



“Ha ha ha! Học muội? Đờ mờ, cậu quả thực là nghịch ngợm! Ha ha ha ha ha!”



Mà Vân Khuynh cũng nhìn thấy nội dung, chỉ có thể xấu hổ nhìn về phía bạn học không hiểu ra sao nói.



“…… Lớp trưởng, mình là Lục Vân Khuynh.”



Cùng thời khắc đó.



Phòng học cách đây một bức tường, là lớp sinh viên khoa triết học năm 4.



Nữ sinh trang điểm tinh xảo cầm di động, một bên hờn dỗi làm nũng với người đàn ông ở đầu kia, vừa đi vào phòng học.



“…… Bắc ca, yêu anh.”



Một câu cuối cùng xong, cô ta mang lên bộ dáng vân đạm phong khinh, ở trong ánh mắt ngầm có ý cực kỳ hâm mộ của mấy bạn cùng phòng ngồi xuống.



“Mộng Huyên, tối hôm qua cậu không trở về, lại cùng bạn trai đi ra ngoài?”



Một bạn cùng phòng bát quái nói, nhớ tới bạn trai Vương Mộng Huyên cao phú soái, không khỏi cảm thán.



“Đúng vậy.”



Vương Mộng Huyên che miệng ngượng ngùng mà cười cười: “Đừng nói về tớ nữa, các cậu vừa mới thảo luận chuyện gì vậy?”



“Là đang nói về hoa hậu giảng đường mới đó!”



Một bạn cùng phòng khác lấy ra di động: “Cậu xem này, nghe nói là tiểu học muội năm nay.”



“Lại nói tiếp, phong cách đối phương cùng cậu có chút tương tự thì phải?”



“Hửm?”



Vương Mộng Huyên không quá để ý mà liếc mắt một cái.



Nhưng mà, thời khắc cô ta thấy rõ màn hình đó, tươi cười thoáng chốc đọng lại —