Hệ Thống Nữ Phụ

Chương 2 : Nhân vật phản diện là ‘trai bao’ (1)

Ngày đăng: 15:41 30/04/20


Bài hát tiếng Anh không biết tên với giai điệu mềm mại, thảnh thơi quanh quẩn bên tai, như tơ lụa màu đen như có như không lướt qua tai. Ngọn đèn mờ ảo khi mờ khi tỏ quấn quýt với bầu không khí lãng mạn ái muội, đồng thời có một ma lực khiến người ta không tự chủ bình tĩnh lại. Tuấn nam mỹ nữ đi qua đi lại, mỗi khi có khách nữ để lại mùi hương nồng, mấy phút sau mới tan hết.



Bàn làm bằng gỗ hồ đào châu Mỹ phủ khăn ăn trắng tinh, người pha chế rượu đẹp trai đứng sau quầy bar. Cả nhà hàng chìm đắm trong bầu không khí yên tĩnh, rượu vang đỏ cùng với cách bài trí tô điểm thêm một, hai phần tao nhã, quý khí.



Ngữ Kỳ ngồi ở tầng hai, chăm chú quan sát chỗ ngồi cạnh cửa sổ tầng một. Đó là vị trí cô đặt trước, cô có hẹn với Dung Duệ – nhân vật hàng đầu của METTO, hằng năm chiếm cứ vị trí thứ ba ở thành phố C.



Đúng vậy, Dung Duệ là nhân vật nam phụ phản diện lần này. Điểm khác biệt giữa hắn với những nam phụ trước kia từng tiếp xúc là nghề nghiệp, hắn làm ở METTO.



Trong quyển tiểu thuyết này, METTO vô cùng thần bí. Nó không phải câu lạc bộ đêm, cũng không phải quán trai bao, trụ sở chính của nó đặt ở đâu chỉ có nhân viên biết. Chỉ cần khách hàng nữ liên hệ với METTO, thanh toán thù lao, chọn ra địa điểm thì sẽ có người giúp bạn giảm bớt sự cô đơn.



Ngữ Kỳ không có thành kiến với công việc này. Ở một mức độ nào đó, thậm chí cô cảm thấy nghề nghiệp trên cực kì giống công việc của mình. Giống nhau ở: Cần dung mạo ưa nhìn, diễn xuất hoàn mỹ, cư xử khéo léo và nắm chắc tâm lý đối phương.



Tranh thủ lúc Dung Duệ chưa đến, Ngữ Kỳ bắt đầu sửa sang lại tư liệu trong đầu.



Trong quyển tiểu thuyết này, nữ chủ tên Lâm Huyên Huyên, là một trợ lý nhỏ bình thường, ngày đầu tiên đi làm cô trúng tiếng sét ái tình với luật sư riêng của bà chủ – Thẩm Nhiên. Cô trợ lý lương thiện hơi ngốc nghếch, luật sư đẹp trai dịu dàng mà thông minh, đúng là một đôi trời đất tác hợp.



Không may, một lần Lâm Huyên Huyên tình cờ cứu Dung Duệ. 



Nếu mỹ nữ cứu anh hùng, trong tình huống bình thường anh hùng sẽ lấy thân báo đáp, đáng tiếc được cứu chẳng phải anh hùng mà là rắn độc máu lạnh. Sau khi thích nữ chính, Dung Duệ phát hiện cô có người yêu khác, dưới cơn giận dữ biến thành ma quỷ, nghĩ trăm phương ngàn kế —— Đầu tiên làm nữ chủ hoài nghi luật sư Thẩm Nhiên vụng trộm với người phụ nữ khác. Sau đó, hắn dựa vào quan hệ của bản thân khiến Thẩm Nhiên mất việc, mạnh mẽ chia rẽ đôi tình nhân.



Có thể nói, vận xui của Lâm Huyên Huyên mở ra từ khi cứu Dung Duệ, trình diễn vở bi kịch bác nông dân và con rắn, từ nay về sau số phận cô nhiều nhấp nhô.



Lần này Ngữ Kỳ cần đóng nữ phụ độc ác tên Tần Ngữ Kỳ, nhận được vô số di sản thừa kế từ cha —— cổ phần công ty, quỹ, bất động sản… Số tài sản trên danh nghĩa càng ngày càng tăng giá trị, cho dù không cần làm gì hết, khoản tiền tăng lên mỗi ngày cũng là con số thiên văn. Tất cả công việc do luật sư để ý thay cô, việc duy nhất cô làm là tiêu tiền.



Cô gái giàu có, cô đơn, lại chưa lập gia đình, vì thế METTO thành nơi Tần Ngữ Kỳ thường xuyên liên hệ. Khách hàng lâu dài của Dung Duệ là Tần Ngữ Kỳ, càng trùng hợp hơn, Lâm Huyên Huyên và Thẩm Nhiên làm việc cho cô.


Bữa cơm này rất thoải mái. Cả hai đều khéo ăn khéo nói, kiến thức rộng rãi, điểm tốt khi người thông minh tán gẫu với người thông minh chính là tuyệt đối không rơi vào cảnh không hiểu đối phương đang nói cái gì, hơn nữa có thể nhanh chóng tiếp nối đề tài đối phương đang nói, lời hay ý đẹp tuôn ra ùn ùn.



Ngữ Kỳ xuyên qua rất nhiều tiểu thuyết, không hề lạ khi cô có năng lực này. Thế nhưng Dung Duệ mới sống chưa tới nửa đời người, tài ăn nói quả thật quá xuất sắc.



Cùng quan sát một sự việc, Ngữ Kỳ bình tĩnh sâu sắc, Dung Duệ lại có khiếu hài hước của người Anh, luôn mang theo sự rụt rè cay nghiệt vừa đủ, lại làm cho người ta không nhịn được mỉm cười.



Ngữ Kỳ cảm thấy cho dù không phải vì nhiệm vụ, nói chuyện phiếm với một người như vậy cũng là một việc hưởng thủ. Không hổ là top 3 hằng năm, quả nhiên hắn có vốn liếng làm cho vô số khách hàng nữ say như điếu đổ.



Cô ngoắc phục vụ định thanh toán lại bị Dung Duệ ngăn cản, “Để quý cô trả tiền là sự sĩ nhục với quý ông.”



Trong nguyên tác từng đề cập qua, sở dĩ nhân khí Dung Duệ cao như thế còn có một nguyên nhân, đó là hễ tiêu phí ở bên ngoài, hắn chưa từng để khách hàng nữ phải bỏ tiền, không keo kiệt cà thẻ, đưa tiền boa. Cho dù trong lòng mọi người đều biết thả con săn sắt bắt con cá rô, nhưng các khách hàng rất thích. 



Ra ngoài hẹn hò đi chơi với đài ông, có cô gái nào tình nguyện trả tiền không? Cho dù không liên quan đến tiền bạc thì dây dưa tới thể diện.



Dung Duệ rất thông minh, hôm nay hắn thanh toán khoản tiền nho nhỏ, ngày mai có lẽ sẽ thu được quà tặng gấp mấy chục lần. Vòng luẩn quẩn này là như thế, anh cho tôi mặt mũi, tôi cũng nể mặt anh.







Lúc hai người sóng vai chờ thang máy, Dung Duệ nhìn cô, bỗng nhiên lười biếng bật cười, “Với điều kiện của cô Tần, vì sao tới tìm chúng tôi?”



Ngữ Kỳ nhíu mày, cố ý ái muội nói, “Bởi vì cô độc cho nên khát vọng tình yêu.”



Dung Duệ ngẩn ra mấy giây rồi khôi phục tư thế cũ. Hắn dời tầm mắt, khẽ nói, “Cô Tần thật hài hước.”