Hệ Thống Nữ Thần Của Trai Thẳng

Chương 16 :

Ngày đăng: 17:38 18/04/20


CHƯƠNG 16



Độ hảo cảm và độ cừu hận đồng thời tối đa, rốt cuộc hệ thống bị lag hay Lê Viêm quái đản?



Nhìn đôi một trăm này, trong đầu Hà Duy chợt nhảy ra một câu: Yêu càng đậm hận càng sâu, nếu không hận em đến thế thì làm sao chứng tỏ ta yêu em nhiều biết mấy…



Hà Duy sparta rồi, cậu căn bản chưa làm gì nha! Đại biến thái Lê Viêm à, cớ sao ngài lại “đặt tình cảm” vào ta như thế? Tiểu nhân không hiểu đâu!



*sparta: theo ngôn ngữ mạng TQ thì từ này chỉ một người đang phát cuồng



Cậu sầu muộn hồi lâu, cuối cùng thu vén lại tâm trạng. Tuy bảo là chuyện đen đủi nhưng nợ nhiều không lo, việc xúi quẩy hơn còn gặp rồi, thêm một hai chuyện cũng thế thôi.



*nợ nhiều không lo: nguyên văn “trái đa bất sầu”, ý là đã quen với hoàn cảnh và trở nên chai lì



May mà đã quay về bản thể, mà cơ thể bán nữ lần trước cũng “tự nhiên tử vong”, dù Lê Viêm có nhớ mãi không quên cậu, Hà Duy cũng chẳng cần lo lắng. Dầu sao trời cao biến thái xa, vươn tay không tới được, cậu trốn được bao xa thì trốn bấy nhiêu, lâu dần lực chú ý cũng hạ xuống số lẻ thôi.



Nghĩ thông suốt rồi, tâm tình sảng khoái hẳn ra.



Xem xong Mục tiêu xâm lăng, cậu lại nhìn sang danh sách nhiệm vụ, mở ra mới thấy đúng là trúng mùa lớn!



“Nhiệm vụ đỏ (3): Kỹ năng hiến thân sử dụng thành công, phần thưởng 100 kim tệ.”



“Nhiệm vụ đỏ (4): Độ hảo cảm của mục tiêu đỏ tăng lên 10 điểm, phần thưởng 10 kim tệ.”



“Nhiệm vụ đỏ (5): Độ hảo cảm của mục tiêu đỏ tăng lên 50 điểm, phần thưởng 50 kim tệ.”



“Nhiệm vụ đỏ (6): Độ hảo cảm của mục tiêu đỏ tăng lên 100 điểm, phần thưởng 100 kim tệ.”



“Nhiệm vụ tím (1): Làm quen Lê Viêm hoàn thành, phần thưởng 10 kim tệ.’



“Nhiệm vụ tím (2): Độ hảo cảm của mục tiêu đỏ tăng lên 10 điểm, phần thưởng 10 kim tệ.”




Nghĩ thông rồi, Lôi Minh liền cười nói: “Vậy con cầm thạch ngọc đi, thỉnh thoảng mua ít đồ ngon mà ăn.”



Hơn mười thạch ngọc cũng không ít, nhưng so với một đồng ngọc thì chả đáng nhắc tới, Hà Duy không khước từ nữa, thẳng thắn nhận lấy: “Dạ, con cám ơn Lôi thúc.”



Cáo biệt Lôi Minh, Hà Duy một mình vào Thanh Mông Viên.



Cậu rảo bước nhanh về trước mà như thể đang đi trên đại lộ ngôi sao, dọc đường tiếp thu vô số ánh nhìn và tiếng bàn tán.



Đại khái tóm lại là như vầy:



“Ơ… sao đại ca ca ý lại tới viên này?”



“Ngươi không biết hả, hắn cũng là thức tỉnh giả của năm nay đó!”



Ánh mắt nhóm mầm đậu bắt đầu phức tạp, “Lớn vậy rồi mới… thức tỉnh à.”



“Đừng xem thường hắn, Đấu Linh của hắn màu tím đó nha!”



“A a a a!” Sau tiếng thét chói tai, trong mắt nhóm mầm đậu tràn ngập sùng bái, “Màu tím á? Màu tím! Màu tím thiệt hả!”



“Đúng vậy, năm nay chỉ có một Đấu Linh tím.”



“Thật lợi hại, thế hình dạng Đấu Linh là gì?” Mắt nhóm mầm đậu chưa biết chuyện toát ra tia sáng tò mò.



“Là… một chiếc áo ngủ nữ.”



“Áo… áo ngủ?” Nhóm mầm đậu kinh ngạc, “Còn là kiểu… kiểu nữ á?”



“Đúng vậy,” mầm đậu biết chuyện nghiêm túc gật đầu, “hắn bi thảm như thế đấy.”