Hệ Thống Ông Trùm Xã Hội Đen
Chương 84 : Chê ít sao?
Ngày đăng: 15:51 30/04/20
Lộ Khiết thay quần áo, cầm lấy bảng hiệu của mình. Là phòng bar hạng nhất, xem ra hôm nay sẽ lại được rất nhiều tiền boa. Cô nhẹ nhàng nâng khóe miệng, mỉm cười yếu ớt.
Phòng bar hạng nhất là phòng VIP duy nhất của Vô Dục, bình thường đến đều là doanh nhân giàu có hoặc là nhân vật nổi tiếng trong xã hội, nên tất nhiên vung tay cũng sẽ rất hào phóng.
“Lộ Khiết, xinh đẹp chính là vốn liếng lớn nhất đấy, lại còn là phòng bar hạng nhất nữa” Cô gái ở bên cạnh, ánh mắt hâm mộ nhìn bảng hiệu phòng rượu ở trong tay Lộ Khiết, trên mặt trang điểm rất cầu kỳ, rất đậm, quần áo lại bó sát nên dáng người trông càng nóng bỏng hơn.
Lộ Khiết hé ra một nụ cười, xem như là trả lời, bưng lên rượu ở bên cạnh, đi thẳng về phía phòng bar hạng nhất.
“Hừ, ra vẻ cái gì chứ, để xem cô vào đây rồi còn giữ mình được bao lâu!” Hân Hân coi thường, trừng mắt về phía bóng dáng đã đi xa của cô, đứng dậy dùng tay phủi mông rồi đi đến phòng bao đã được chỉ định.
Lộ Khiết một tay bê khay rượu, một tay đặt lên cánh cửa kéo nhẹ, cửa đã mở ra.
Bên trong khác hẳn với bên ngoài, rất im lặng, có thể thấy được cách âm rất hiệu quả.
Cô đóng cửa lại, tiến lên mấy bước, mang khay rượu trên tay đặt lên bàn.
Theo phản xạ, cô đưa mắt nhìn xung quanh một vòng, thì thấy trên bàn thủy tinh chất đầy các gói bột màu trắng, có mấy người ngồi ở bên cạnh đang xếp gọn lại. Bởi vì ánh đèn lờ mờ nên Lộ Khiết cũng không nhìn rõ. Cô ngồi xổm xuống, quay đầu nhìn lại thì thấy một người đàn ông đang ngồi trên ghế sô pha, một nửa bị khuất trong bóng tối, chỉ để lộ ra một đôi chân thon dài, anh mặc một quần áo rất giản dị, chỉ một chiếc áo sơ mi trắng cùng với chiếc quần âu.
Lộ Khiết mang rượu đã chuẩn bị rót vào cốc, động tác thành thạo, trong phòng im lặng chỉ có tiếng rót rượu lạnh lẽo.
“Nếu kỹ thuật của cô tốt, nói không chừng anh Diệp sẽ bao cô, dù sao cũng tốt hơn so với việc cô làm người phục vụ ở đây” Người đàn ông mặt sẹo ngồi ở bên cạnh nghe thế, hùa theo cười rộ lên, giọng điệu vô cùng lỗ mãng.
Diệp Hoa lấy ví tiền ra, rút ra một xếp giấy, ngay trước mặt mọi người, hắn nhét vào cổ áo rộng mở của cô.
Cô ngẩng đầu lên, lần đầu tiên gặp phải khách hàng như vậy, trong lúc nhất thời cô cũng không biết nên ứng phó như thế nào.
Ngón tay lạnh lẽo của anh chạm vào nơi mềm mại trước ngực cô, thậm chí chạm cả vào áo lót của cô. Lúc bỏ tay ra, đầu ngón tay lại như có như không chạm vào ngực cô, khiến toàn thân cô run rẩy.
“Cảm giác rất tốt, không phải là do phẫu thuật thẩm mỹ” Diệp Hoa cười cười, uống cạn chén rượu, hai mắt híp lại nhìn cô chằm chằm.
Thật không hiểu sao hắn lại đối với cô gái này sinh ra một tia hứng thú.
“Muốn tôi bao nuôi cô sao?”
Lộ Khiết cắn chặt môi, một cảm giác vô cùng nhục nhã trào ra trong tim cô. Cô biết, số tiền mặt hiện tại được nhét trong áo lót của cô không phải nhỏ. Ít nhất là tiền thuê nhà và tiền sinh hoạt tháng sau cũng không phải lo nữa, lúc này lòng tự trọng cũng không thể biến thành cơm ăn, dần lấy lại sự bình tĩnh, cô ngẩng đầu lên, khuôn mặt vô cùng trong sáng mỉm cười nói: “Cảm ơn, nhưng tôi chỉ phục vụ thôi chứ không có làm chuyện đó…”
“Chê ít sao?” Diệp Hoa sắc mặt không được tốt, hiếm khi hắn lộ ra hứng thú với một người con gái nhưng cô lại không biết điều, từ trong túi rút ra một xấp tiền, hắn lạnh giọng nói: “Thế nào? Đã đủ chưa, lần trước chẳng phải cô nằng nặc đòi tôi bao nuôi sao?”