Hệ Thống Sủng Phi
Chương 102 :
Ngày đăng: 09:26 19/04/20
Phần 1: Hệ thống quân chuyển vị trí công tác (Bánh Bao một tuổi):
Một năm vừa qua, hệ thống quân thật sự biến mất như đã nói, Yến An Quân
không chút do dự hướng ánh mắt về phía con trai mới một tuổi, hệ thống
quân nói chủ nhân tiếp theo là Bánh Bao, vậy bây giờ nhất định nó đang ở trên người Bánh Bao… Nhưng lúc này Bánh Bao dù lớn hớn chút thì vẫn chỉ là một cục thịt biết chạy, nói còn chưa thành lời, rốt cuộc hệ thống
quân giao tiếp với thằng bé thế nào?
Rất hiển nhiên, vấn đề này hệ thống căn bản chưa từng nghĩ đến.
Vì vậy… nó ỉu xìu xìu.
Bánh Bao chơi mệt rất buồn ngủ, tối hôm qua thằng bé và muội muội thừa dịp
mẹ ngủ say liền muội vỗ một cái ta vỗ một cái cả đêm, hôm nay hiếm khi
nào thằng bé ngủ nướng. Về phần phụ hoàng nói cái gì “mỗi ngày hứng nắng sớm”, “nam tử hán phải dậy sớm” các loại… Bé còn nhỏ, nghe không hiểu
gì hết…
Bánh Bao lăn lộn trên giường hai vòng, mơ mơ màng màng ôm muội muội mềm nhũn nằm sấp trên giường nhỏ ngủ say như chết. Bánh Trôi nhăn cái mặt nhỏ
quẫy người, cuối cũng vẫn không giãy được khỏi vòng tay ca ca, đành phải lộn người, một bàn chân nhỏ thò lên má Bánh Bao.
Bánh Bao há miệng, nước miếng rơi từng giọt lên chân Bánh Trôi.
[Tinh! Chúc mừng người chơi nhận được hệ thống dưỡng thành Thái tử.]
Ồn ào quá… Đối với tiếng hệ thống, Bánh Bao còn chưa có khả năng miễn dịch như mẫu thân nhà mình, “A!” Bánh Bao tính tình không tệ, chỉ kêu một
tiếng biểu thị sự bất mãn của mình.
[Này, tỉnh tỉnh!]
Ngủ…
[Bánh Bao! Dậy đi!]
“…” Bánh Bao dựng thẳng một lỗ tai, tuy bé chưa mở mắt nhưng đã bắt đầu tập trung tinh thần. Vừa rồi… Hình như có người gọi bé, gọi như vậy ngày
thường ngoại trừ mẫu hậu chỉ có phụ hoàng, nhưng mà âm thanh này rất xa
lạ, không giống mẫu hậu cũng chẳng phải phụ hoàng…
Hứ, Bánh Bao không thèm nói chuyện với người lạ!
Bánh Bao kiêu căng trở mình một cái, không ngờ mặt bị một bàn chân nhỏ sút
cho một cước, sững sờ sờ mặt dính đầy nước miếng, Bánh Bao lau mặt… Mơ
hồ ngửi được mùi của chính mình…
Bánh Bao liếc hắn một cái, sau đó cẩn thận xem xung quanh: “Ca ca, Vân Tố đi xa chưa?” Bánh Bao là một đứa bé thông minh, vừa nhìn cách ăn mặc của
Đại Hoàng Tử đã biết đây cũng là con của phụ hoàng, tuy bé rất kỳ quái
không hiểu vì sao phụ hoàng lại có con khác, có điều… dường như phụ
hoàng có con khác hay không không có gì ảnh hưởng tới mẫu hậu và muội
muội của bé, nên bé cũng không hỏi.
“Ngươi nói cung nữ kia à? Qua bên kia rồi.” Đại Hoàng Tử chỉ vào phương hướng
cung nữ vừa đi. Hắn ôm Quân Hoa ra, nhỏ giọng nói: “Quân Hoa có muốn
càng được chơi tự do hơn không?”
Bánh Bao nghiêng đầu nhìn hắn, nhìn đến khi da đầu Đại Hoàng Tử tê dại mới chậm rãi gật đầu.
Sau đó Đại Hoàng Tử mang Bánh Bao đến gần hồ nước, bảo bé đứng trên đó. Đất chỗ này vừa ướt vừa trơn, Đại Hoàng Tử đã mười tuổi đương nhiên không
sợ, còn Bánh Bao mới năm tuổi. Bé chần chờ một lúc mới đứng trên đất,
quả nhiên phát hiện dưới chân trơn trượt, nhất thời thân thể mập mạp
lung lay như sắp rơi xuống nước.
[Tinh! Người chơi gặp hãm hại, tự động phát động hệ thống siêu thị sau khi
tích hợp với hệ thống dưỡng thành Thái Tử, vật phẩm bên trong do lịch sử tư liệu cung cấp, mời người chơi chọn.]
[Tinh! Người chơi được người chơi trước tặng, hiện có 30120 điểm trung thành.]
Bánh Bao kỳ quái nhìn màn hình trước mặt, không biết đây là cái gì, chỉ thấy nút bấm phía trên đều trong suốt sáng ngời rất thú vị, Bánh Bao tiện
tay ấn một cái phím…
[Tinh! Người chơi đã chọn vật phẩm hoàng gia – “Lựu đạn đất”. Đánh giá hữu
nghị: Bánh Bao à, để bản hệ thống quân dạy ngươi cái gì gọi là uy lực!
3, 2, 1, phóng!]
“Thình thịch!”
Một viên đạn màu đen từ lòng bàn tay Bánh Bao bắn ra, sau đó tự động hóa
thành một vòng cung nện lên người Đại Hoàng Tử, lựu đạn đất ầm ầm nở
thành pháo hoa màu đất, một đám bụi màu nâu bừng lên, Bánh Bao còn đang
lung lay trên mặt đất ẩm ướt, một người áo đen từ xa xa chạy đến ôm lấy
bé rời khỏi nơi này.
Người áo đen đeo mặt nạ sắt run rẩy lau mồ hôi: “Suýt nữa dọa chết tạp gia rồi…”