Hệ Thống Sủng Phi

Chương 23 :

Ngày đăng: 09:24 19/04/20


Thiệu Tuyên Đế nghiêm mặt nhìn thánh chỉ trước mắt, bút trong tay viết một

nét cuối cùng. Thân là Hoàng Đế, tự mình viết thánh chỉ là rất sảng

khoái, nhưng bị ép viết thánh chỉ thì chẳng có gì vui vẻ hết, nhất là

người ép hắn còn là Từ Phúc Thái Hậu.



Tâm trạng không tốt khó tránh khỏi cần nghĩ thông suốt.



Có điều nữ nhân hậu cung lại quá phiền chán, Thiệu Tuyên Đế đặt thánh chỉ

trên bàn, xoa ấn đường, bỗng nhớ tới cô gái như mèo con kia, ngữ khí của hắn có chút bay bổng: “An Đức Lễ, Yến Quý Nhân đang làm gì?”



“À…”



An công công lần đầu tiên bị hỏi khó, tha thứ cho hắn vì không lập hồ sơ

về Yến Quý Nhân, chủ yếu vì vị phân của nàng quá thấp, hắn cho rằng

Hoàng Thượng chỉ coi nàng là giải ngữ hoa, nào ngờ Hoàng Thượng sẽ hỏi

tin tức của Yến Quý Nhân tỉ mỉ như thế.



“Nô tài không biết, Hoàng Thượng, hay là nô tài đi hỏi xem sao?” Cũng may

phi tần trong cung nhiều, cung nữ thái giám càng nhiều, hắn ra ngoài,

quẹo trái, tùy tiện tóm một người đi Tú Ngọc Cung hỏi thăm là biết được

tin tức về Yến Quý Nhân.



“Không cần, trẫm tự mình đi xem.”



Thiệu Tuyên Đế thuộc phái hành động, không biết từ khi nào, mỗi khi tâm tình

không tốt, hắn sẽ bất giác đi tới Tú Ngọc Cung một vòng. Hắn không nhất

định sẽ vào trắc điện của Yến Quý Nhân, dù chỉ đứng bên ngoài Tú Ngọc

Cung một lúc, tâm trạng hắn sẽ khá hơn không ít.



Có lẽ vì trong ngoài Tú Ngọc Cung đều tương đối thanh tịnh, cũng có lẽ vì

người ở trong có ma lực khiến người ta an tâm. Nói chung, Thiệu Tuyên Đế không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy mình nên theo tâm ý của mình thôi. So

với lúc đầu, Yến Quý Nhân được cho là tri kỷ số một số hai trong đám tần phi, huống hồ nàng còn không liên quan gì đến đại thần trong triều Cao

Thú, cũng không liên quan gì đến vấn đề lợi ích, chỉ cần nghĩ vậy Thiệu

Tuyên Đế càng thoải mái.



Rất hiển nhiên, Thiệu Tuyên Đế đã hoàn toàn quên một hộ gia đình khác trong Tú Ngọc Cung.


Vẻn vẹn một cái hôn… là không đủ.



Hắn ép nữ nhân xuống giường càng sâu, môi di chuyển trên gương mặt mềm mại

của nàng, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng chùn chụt. Người hợp tính đã

cực kỳ ít, người hợp tính lại hợp khẩu vị trên giường là khó có thể gặp

một, bất kể là Dung Phi hay Thục Phi, hoặc ngay cả Hoàng Hậu, đều không

yêu kiều, mềm mại, động lòng người bằng người trong lòng này.



Sa màn chậm rãi chảy xuống, An công công cùng Lộc Nhi ngoài cửa ngồi trên

hành lang đã ăn hết bánh ngọt, Lộc Nhi nghe tiếng truyền ra từ nội thất, thầm nghĩ mỗi lần Hoàng Thượng đến chỗ chủ tử đều như ăn nhầm xuân

dược,



“Làm như vậy, đã hiểu chưa?” Hai người đối mặt, Thiệu Tuyên Đế đặt một cái

chân dài nhỏ của Yến An Quân lên vai, hắn vuốt ve bắp đùi nhẵn mịn, ý

bảo nàng đặt một chân kia lên, Yến An Quân ngoan ngoãn nghe theo, độ mềm dẻo khiến Hoàng Đế đại nhân sung sướng hưởng thụ không gì sánh được.



Hoàng Đế cúi người một cái liền khiến vật giữa hai chân chạy nước rút vào, qua lại tác động.



“Ưm…” Ngươi còn có thể hành hạ nhau thêm một chút nữa không hả?



“Tốt lắm, đổi động tác khác.” Thiệu Tuyên Đế liếm vành tai trắng mịn như ban thưởng, “Học trò của trẫm quả là ngoan ngoãn, khả năng thấu hiểu cũng

không tệ.”



“A… Nghe nói Ngôn Thừa Tướng cũng từng là Thái Phó của Hoàng Thượng…” Yến An Quân choáng váng không biết mình đang nói gì.



Nói chung…



Nhiệt độ trong không khí nháy mắt hạ xuống 0 độ.



“Nàng nói cái gì?” Thiệu Tuyên Đế nheo mắt nguy hiểm tới gần, chọc thẳng vào

trong, gường lớn khẽ run động, như vật đang rục rịch trong cơ thể Yến An Quân.



“~~(>_