Hệ Thống Sủng Phi
Chương 4 :
Ngày đăng: 09:24 19/04/20
Không thể dùng điểm mị lực cho độ thân cận…
Yến An Quân đau đớn nhìn tấm bảng nửa trong suốt, ngoại trừ hạng này, bỏ
thêm điểm mị lực vào chỗ khác cũng vô dụng thôi! Nàng vuốt ngực suy nghĩ một lát, cuối cùng quyết định thêm điểm mị lực vào “Âm thanh của tự
nhiên”.
Lần này thật sự đánh bạc một phen, dùng hết mười hai điểm!
[Chúc mừng thân ái, sử dụng điểm mị lực thành công!]
Màn hình trước mặt làm mới một lần, trước mắt nàng thấy trị số của cột “Âm
thanh của tự nhiên” đã tăng thành 34 điểm, mà nội dung hệ thống nhắc nhở đổi thành “cổ họng tái tạo sơ bộ, cái loa rách thành công tiến hóa lên
thanh mát, pk* trị số ban đầu, toàn thắng!”.
*PK: viết tắt của Personal Killing, thường dùng trong game chiến đấu.
Yến An Quân thẳng sống lưng, trong nháy mắt quay đầu liền nở một nụ cười.
“Dân nữ bái kiến Hoàng Thượng.” Trong lúc nhún gối mềm mại phun ra mấy lời
này, nàng bỗng có một loại cảm giác giống như đóa hoa tinh khiết họ Bạch gặp Long não tàn bên hồ Đại Minh năm đó.
Nàng nghĩ, cái loại điềm đạm đáng yêu, sóng mắt quyến rũ này nhất định bị nàng diễn càng thêm ấn tượng.
Khi Đông Thi cùng Tây Thi đồng thời ôm ngực, loại tương phản cực lớn này
gây ra cảm giác chấn động thị giác. Ví dụ như so với thái độ trước đám
binh lính vừa nãy với lúc nàng khom người hô vạn tuế lúc này, ấn tượng
càng lớn hơn.
Khi ngẩng đầu, nàng hài lòng thấy trong mắt anh chàng mặc quần áo màu xanh lam trước mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Thân là Hoàng Đế tất nhiên không phải chưa từng thấy mỹ nhân, ngược lại, hắn gặp mỹ nhân nhiều đến dữ dội!
Chỉ là… Hoa nuôi trong nhà so thế nào được hoa dại?
Lúc này Yến An Quân còn mặc bộ quần áo rách nát lúc trước, nhưng xiêm y như vậy càng tôn lên da thịt tuyết trắng của nàng, vết đỏ hồng do xiềng
xích phía trên còn rất rõ ràng. Hiện giờ nàng chỉ may mắn lúc trước đã
được tắm, nên trên người không đến mức bốc mùi bùn đất thối hoắc, mà là
mùi hương hoa thoang thoảng.
Thiệu Tuyên Đế chậm rãi nhếch khóe môi, hơi nâng cằm, nhìn nàng thản nhiên nói: “Nàng đi.”
…
Nếu nói phủ thành chủ là phòng trưng bày tư nhân, thì hoàng cung chính là
bảo tàng Versailles. Trước kia tuy nàng từng tham quan cố cung Trung
Quốc, nhưng chưa bao giờ thật sự thấy một cung điện sống, loại màu sắc
hoàng kim đắm chìm trong ánh mặt trời này không để lộ cảm giác lịch sử
nặng nề, mà là mãn nhãn xa hoa.
Thì ra đây là hoàng cung.
[Tinh! Thành công tiến vào hoàng cung, nhận được điểm mị lực có thể phân phối +10. Đánh giá hữu nghị: [ngoáy mũi]]
Hệ thống, biểu cảm của ngươi có thể đừng sinh động thế không… Nàng sẽ có áp lực rất lớn.
“Mời các vị tiểu chủ theo ta ~” Phúc công công đi giày bát bảo dùng dáng vẻ đãi khách đi về hướng chúng ta.
Thiệu Tuyên Đế hiển nhiên quen thuộc với hoàng cung, vừa rồi khi đi tới một
góc hành lang liền vứt bỏ tiểu mỹ nhân trong lòng, không thấy bóng
người, nghe công công vừa tới nói, Hoàng Đế quay về Dưỡng Tâm Điện xử lý chính vụ.
Nơi bọn họ ở lại lúc này gọi là Tú Ngọc Cung, trong đó phần lớn là tú nữ,
tiểu thư quan gia mất nước như nàng lúc này không nhiều, đương nhiên,
Công Chúa mất nước như Đoan Mộc Quân thì không có lấy một người.
Nàng nghĩ, sở dĩ Thiệu Tuyên Đế gọi Đoan Mộc Quân thị tẩm đầu tiên tất nhiên vì uy hiếp những thần tử không an phận của Đại Cật: nhìn đi, Công Chúa
nước các ngươi ta cũng ngủ rồi, các ngươi còn ở đấy ồn ào cái gì? Nghe
lời có thể xử lý nhẹ, không nghe lời dù ta chém cũng không ai nhặt xác
cho ngươi!
Nàng đoán không sai.
Ban đêm Đoan Mộc Quân bị gọi đi thị tẩm, một loạt chính lệnh ngày hôm sau
không khác gì trong suy nghĩ của nàng, nói không chừng nàng có thể đi
làm chính khách.
Thế cho nên hôm nay, cuối cùng hệ thống cũng nói một câu tiếng người:
[Đánh giá hữu nghị: đừng có sơ suất phát huy ý nghĩ chính khách của bạn vào cạnh tranh tình cảm đấy nhá!]