Hệ Thống Sủng Phi
Chương 6 :
Ngày đăng: 09:24 19/04/20
Công Chúa Đoan Mộc “đầu óc không minh mẫn” từ từ đi xa, Yến An Quân vuốt
quạt tròn vội vã đuổi theo phía sau, tuy nàng cực kỳ không thích người
như Đoan Mộc Quân nhưng vị phần hiện tại của nàng giống như Đoan Mộc
Quân, nếu hôm nay tới chậm hơn Đoan Mộc Quân vài bước, nói không chừng
sẽ bị người ta bắt lỗi.
Ở trong hậu cung, thật sự không thể không suy nghĩ nhiều hơn bình thường.
Đoan Mộc Quân đầu đội một đôi bộ diêu mặc hoa hí châu bằng vàng, tua cờ phía dưới hình cầu lắc lư trái phải, dáng người nàng rất đẹp, vầng trán hơi
hồng hồng, càng thêm mềm mại đáng yêu. Có lẽ vì hôm qua thị tẩm mới phá
thân nên bước chân tuy rất vội nhưng không lớn.
Trên đường đi, tỉ lệ được người ta quay đầu lại nhìn cao nhất không thể nghi ngờ thuộc về Đoan Mộc Quân. Yến An Quân thấy hai cung nữ mặc áo phấn
hồng từ trước mặt đi tới, khi đi qua tròng mắt suýt chút nữa rơi cả ra
ngoài, thậm chí còn có người che miệng biểu cảm hết hồn.
Nàng im lặng, lực sát thương của Công Chúa Đoan Mộc thật là lớn.
“A, đây không phải Công Chúa Đại Cật Đoan Mộc muội muội mới vào cung hay
sao, nhan sắc quả nhiên quốc sắc thiên hương, nghe nói hôm qua Hoàng
Thượng gọi muội muội thị tẩm, vì sao đến giờ này rồi mà ý chỉ thăng vị
vẫn chưa đến nhỉ? Hì hì. Có điều muội muội đừng lo lắng, hẳn là không
lâu nữa ý chỉ sẽ tới thôi.”
Khi đi ngang qua ngự hoa viên, một đám cô gái đi từ chỗ khúc quanh ra.
Trong đó, cô gái dẫn đầu mặt như trăng sáng, màu da trắng hồng, bề ngoài rất đẹp. Trên đầu nàng là một bộ diêu kim phượng xuất vân, càng hợp với nhan sắc diễm lệ của gương mặt.
“Nhận cát ngôn của tỷ tỷ.” Đoan Mộc Quân không mặn không nhạt đáp lại.
Tuy giọng nói của cô gái vừa mới đến rất giống thiếu nữ, nhưng Yến An Quân
nhìn một cái liền nhận ra người này rõ ràng đã hơn ba mươi tuổi. Có đôi
khi nhìn tuổi không nên nhìn mặt, dù sao phụ nữ trong cung ai chẳng tỉ
mỉ bảo dưỡng dung mạo quan trọng hơn mạng sống này, một người bốn mươi
tuổi đứng trước mặt còn bị nhận nhầm thành hai mươi, tình huống này gặp
rất nhiều.
Nàng nhìn cổ cô gái này một cái, phía trên mơ hồ đã có nếp nhăn, vì vậy mới
nói, đàn ông là rượu, càng để càng thơm, phụ nữ là bánh mì, càng để càng nhăn… Nàng than thở trong lòng, phụ nữ ơi phụ nữ, năm tháng quả nhiên
không tha một ai.
Về phần phía bên tay phải của nàng, chính là tiểu mỹ nhân Thiệu Tuyên Đế ôm trong lòng lần trước.
Lúc này nhìn gần quả thật yêu kiều như liễu, đong đưa như tiên, loại khí
chất mờ ảo này người khác không học được. Vậy mới nói đàn ông thích nhất loại phụ nữ như sinh vật mảnh mai này sao?
Yến An Quân ác ý tưởng tượng tình cảnh Thiệu Tuyên Đế bị hơn mười cô nàng
bộ dạng kệch cỡm vây quanh tình chàng ý thiếp, khuôn mặt điển trai kia
dính đầy vết son đỏ, nhất thời không phúc hậu cười toe toét trong lòng.
Tiếu Thục Phi mỉm cười hơi khom người trước Thái Hậu ở phía trên, sau đó
ngồi phía bên tay phải Thái Hậu, tiếp đó là Dung Phi đầu đội bộ diêu
châu phượng bằng phỉ thúy đỏ, nàng ta khóe mắt quyến rũ, cười rộ lên có
cảm giác như hoa hồng bừng nở, tự nhiên khiến người ta yêu thích. Sau đó là Nhàn Phi cùng Tĩnh Phi, hai người dường như gặp nhau trên đường,
cùng nhau đến, trên người hai người này đều có hương vị của một quyển
sách cổ, vừa nhìn đã biết xuất thên thư hương thế gia.
Lẽ nào Thiệu Tuyên Đế thích kiểu phụ nữ như thế?
Yến An Quân cúi đầu xoắn ngón tay suy nghĩ, tuy nàng biết đọc cũng biết
viết chữ, nhưng loại chữ giản thể tới cổ đại liền hoàn toàn vô dụng. Chỉ cần nghĩ đến chữ phồn thể đường nét rườm rà, nàng bắt đầu thấy đầu
phình to, sợ rằng ở cổ đại nàng chẳng khác gì người mù chữ.
Tứ phi đến đông đủ, giống như đặt đồng hồ, một người cuối cùng khoan thai tới chậm.
Yến An Quân híp mắt nhìn, thấy một cô gái mặc gấm tứ xuyên màu vàng hoàng
kim thêu hoa mẫu đơn chậm rãi đến, Lộc Nhi bên cạnh vội vàng kéo nàng
một cái.
“Tiểu Chủ, Hoàng Hậu nương nương đang hỏi ngài kìa.”
Yến An Quân sợ sệt quỳ xuống: “Bái kiến Hoàng Hậu nương nương.”
“Vị này là Yến muội muội phải không? Quả có tư chất mỹ nhân, mặt đất lạnh,
mau đứng lên đi.” Hoàng Hậu mặt mày xinh đẹp trầm tĩnh, nếu nói Dung Phi quyến rũ thì dung mạo của Hoàng Hậu chỉ coi là đoan trang, có điều
người này rõ ràng đang cười cười nói nói lại khiến người ta cảm thấy ý
tại ngôn ngoại.