Hệ Thống Sủng Phi
Chương 92 :
Ngày đăng: 09:26 19/04/20
“Cục cưng xấu” ngày một lớn, cái mặt tròn như bánh bao trở nên mềm mại căng mọng, ngũ quan đặc biệt xinh đẹp.
Lúc này, Thiệu Tuyên Đế mới giật mình phát hiện thì ra con nhà mình cũng
không xấu lắm. Bởi bé trai giống Thiệu Tuyên Đế, bé gái lại rất giống
Yến An Quân, điều này làm cho Thiệu Tuyên Đế luôn mong chờ con trai chào đời bỗng tỏ vẻ yêu thích con gái một cách không bình thường, cho nên
phụ hoàng cuồng con trai biến thành phụ hoàng cuồng con gái, đồng thời
từ nay về sau không cách nào cứu chữa.
Nhũ danh của hai đứa bé bị Yến An Quân gõ bàn kết luận, bé trai đương nhiên vẫn gọi là Bánh Bao… thật ra cả hai đều vẫn gọi như thế, bé gái vẫn bị
gọi là Bánh Trôi.
Đối với việc này Thiệu Tuyên Đế nghe xong liền đồng ý không nhưng nhị.
Con là do Bảo Nhi vất vả sinh ra, để nàng đặt một cái tên nàng thích thì có gì, chỉ cần nàng vui là được.
Đối với những nữ nhân khác, Thiệu Tuyên Đế cho bọn họ sinh con là ông trời
ban ơn, còn đối với Yến An Quân, Thiệu Tuyên Đế luôn cảm thấy nàng chịu
khổ vì mình, nhất là khi Bảo Phi sinh con, cảm giác này càng rõ ràng.
Nếu lúc đó Bảo Phi xảy ra chuyện gì, Thiệu Tuyên Đế không dám tưởng tượng hắn sẽ hổ thẹn và hối hận đến nhường nào.
Nhũ danh không có vấn đề, nhớ tới năm đó mẫu hậu gọi hắn Tử Ngự cũng chẳng
mấy ai biết. Mặc kệ nhũ danh thô tục cỡ nào, chỉ cần đại danh không gọi
là “Bánh Bao”, “Bánh Trôi” thì Thiệu Tuyên Đế đều có thể chấp nhận.
Thế nhưng cùng lúc đó, Thiệu Tuyên Đế hạ quyết tâm đại danh không thể để
Bảo Phi đặt. Nếu không khi con trai con gái trưởng thành mới biết tên
mình thô tục như thế thì phải làm thế nào?
Nhất là bé trai gọi Bánh Bao, tương lai sẽ là Hoàng Đế kế thừa ngôi vị, đối với tên gọi của bé càng không thể tùy tiện.
Vì vậy, tên gọi của hai thành viên vừa chào đời của hoàng thất cứ thế bị
đưa lên chương trình hội nghị. Về chuyện này, Ngôn Thừa Tướng trầm ngâm
một lát rồi báo lên tên mình nghĩ: “Tiểu Công Chúa điện hạ, chi bằng gọi là Như Hoa đi. “Rực rỡ như hoa, hương thơm ngào ngạt”.” Hắn chậm rãi
ngâm ra, ngữ điệu trầm thấp.
Đẹp như hoa, đẹp Như Hoa.
Thiệu Tuyên Đế cực kỳ tán thành, quả là cái tên rất hay.
Thừa Tướng đại thần phong độ ngời ngời, phiêu dật như tiên lần đầu tiên đặt
tên cho trẻ sơ sinh, nghĩ vỡ đầu mới tìm được cái tên “ý tứ sâu xa” đến
thế.
có điều lúc đó đang mang thai nên bị Thiệu Tuyên Đế nghiêm lệnh cấm,
nàng đành cầm cầm phổ mà thở dài.
Đối với cầm nghệ tiến triển —
E rằng sau này còn cần nỗ lực hơn.
…
Sau khi tiểu Công Chúa được đặt tên, An Đức Lễ và một đám tiểu thái giám hỏa tốc truyền về Dưỡng Tâm Điện.
Không lâu sau Yến An Quân đã biết tin.
Nàng há hốc miệng không thể tin.
An Đức Lễ nịnh nọt nói: “Nghe nói do Ngôn Thừa Tướng đặt, gọi Như Hoa.”
Hắn rất sống động dùng ngữ điệu lanh lảnh ngâm lại câu thơ Ngôn Thừa
Tướng nói: “Rực rỡ như hoa, hương thơm ngào ngạt —- quả là rất đẹp.”
Yến An Quân giật giật khóe mắt, tên “Như Hoa” này bỗng khiến nàng rất muốn
khóc. Hình như lần đầu tiên Ngôn Thừa Tướng nhìn thấy nàng đã không vừa
mắt… Thật sự hắn không phải đang trả đũa chứ?
Bánh Trôi ở bên cũng như cảm nhận được ý tứ không tốt, vung cánh tay nhỏ
khóc ầm lên, Bánh Trôi cực kỳ khỏe mạnh, mới mấy ngày tay chân đã mũm
mĩm, nhìn qua có vẻ còn béo tốt hơn ca ca Bánh Bao một vòng.
Tròng mắt Bánh Bao đảo vài vòng, nghiêng đầu nhìn muội muội ở bên. Gương mặt
cực kỳ giống Thiệu Tuyên Đế lộ ra vẻ ngu ngơ, dường như không hiểu vì
sao muội muội cứ thích khóc, vẻ mặt ngốc nghếch kia nhìn rất tức cười.
[Phụt ha ha ha ha ha ha ha ha… Như Hoa… Phụt… Ha ha ha ha ha… (cười lăn qua lăn lại)]
“Câm miệng!” Nghe tiếng hệ thống quân cười nhạo, trong lòng Yến An Quân bốc hỏa.
[Tiểu Quân Quân, bản hệ thống quân lần này thật sự không cười nữa… (vẻ mặt nghiêm chỉnh)]
Hai giây sau…
[Xì….]
[Ha ha ha ha ha… (hệ thống quân đang cười đến co giật, xin đừng nhìn)]